OMI VIỆT NAM::Lễ Chúa Thăng Thiên - Lễ Trọng Chúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên - Lễ Trọng Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Tin Mừng Mt 28,16-20 Kết thúc Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu. Khi ấy, mười một môn đệ đi tới miền Ga-li-lê, đến ngọn núi Đức Giê-su đã truyền cho các ông đến. Khi thấy Người, các ông bái lạy, nhưng có mấy ông lại hoài nghi. Đức Giê-su đến gần, nói với các ông: “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” Suy niệm: CÙNG ĐÍCH CỦA CUỘC ĐỜI CHÚNG TA Từ trước đến nay nhiều người vẫn xưng mình là vô thần, tức là không tin vào thần thánh, không tin hồn thiêng bất tử, cũng không tin vào sự sống vĩnh cửu, sự sống đời sau. Chính vì thế, họ đã tự tạo ra một thế giới cho riêng mình, một thế giới trống rỗng về tôn giáo, trống rỗng về tinh thần trong xã hội và trong tâm hồn con người. Tuy nhiên, thực tế cho thấy ra rằng, con người sống không thể thiếu vắng những giá trị thiêng liêng, tôn giáo, nên người ta đã tạo ra những thứ thần linh và những thứ tôn giáo riêng của họ để lấp đầy sự trống rỗng ấy trong xã hội và trong tâm hồn của nhiều người. Chính vì lẽ đó mà người ta đã tổ chức các hình thức lễ hội mang tính tôn giáo, cỗ võ các hình thức cúng bái dân gian, xây dựng chùa chiền…. Trong khi đó niềm tin tôn giáo và đặc biệt là đức tin Công giáo hướng chúng ta đến cùng đích của cuộc đời con người, đó là hạnh phúc Nước Trời mai sau. Chính vì điều này mà mỗi người chúng ta dù đang sống và làm việc trên trần gian này, tâm hồn chúng ta luôn hướng về quê hương đích thật của chúng ta là Nước Trời. Hôm nay chúng ta cùng với toàn thể Giáo hội long trọng cử hành lễ Chúa lên trời. Chúa về trời nhưng Người vẫn còn hiện diện với Giáo hội. Từ nay Người không hiện diện với Giáo hội bằng thể lý nữa, mà bằng tình yêu và quyền năng của Người. Bài đọc một hôm nay đã diễn tả cách cụ thể về điều này: Người được cất lên ngay trước mắt các ông và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa. Kinh Thánh thường dùng hình ảnh đám mây che phủ để diễn tả sự hiện diện của Thiên Chúa, nay sách Công Vụ Tông Đồ cũng dùng hình ảnh đám mây quyện lấy Người để diễn tả Chúa Giê-su trở về với thế giới thần linh của Người. Mừng lễ Chúa Giê-su lên trời là dịp Giáo hội nhắc cho chúng ta rằng: Chúa về trời để mở đường cho chúng ta và mời gọi chúng ta luôn yêu mến và tìm kiếm nước trời như là lẽ sống, là mục đích cuộc đời. Hôm nay Chúa Giê-su về trời, không hẳn là một nơi chốn, cũng không hẳn là Người đến một hành tinh xa xôi nào đó, mà Người trở về với địa vị danh dự của một vị Thiên Chúa, trở về với tình trạng hạnh phúc cùng với triều thần thiên quốc. Chúa Giê-su lên trời cũng là dịp nhắc nhở chúng ta rằng: Quê hương đích thực của chúng ta là quê Trời (Pl 3,20-21). Trong bài đọc hai hôm nay, thánh Phaolô cho chúng ta biết: Đức Kitô đã sống lại, lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha, được làm Chúa muôn loài muôn vật và “Thiên Chúa đã đặt tất cả dưới chân Đức Ki-tô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh; mà Hội thánh là thân thể Đức Ki-tô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất cả được viên mãn”. Rồi thánh Phaolô còn nhắc nhở chúng ta rằng: “Nếu ngôi nhà của chúng ta ở dưới đất là chiếc lều này bị phá hủy đi, thì chúng ta có một nơi ở do Thiên Chúa dựng lên, một ngôi nhà vĩnh cửu ở trên trời, không do tay người thế làm ra” (2 Cr 5,1). Thật thế, mỗi người Ki-tô hữu chúng ta được mời gọi ngước vọng trời cao là quê hương đích thật của chúng ta. Tuy nhiên, không phải vì thế mà chúng ta lơ là việc bổn phận ở trần gian này. Chúa Giê-su về trời, tức là Ngài không còn hiện diện với con người về mặt thể lý nữa, mà từ nay Ngài hiện diện theo một cách thế khác; Ngài hiện diện nơi cuộc sống thấm đượm niềm vui và tình thương của người Ki-tô hữu. Được mang danh là Ki-tô hữu, và được trang bị bằng sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta được mời gọi trở thành những chứng nhân cho Đấng đã chết và sống lại vì yêu thương con người và để cứu chuộc con người. Thánh Phaolô mời gọi chúng ta hãy xác tín điều đó. Vị Tông đồ dân ngoại đã cầu xin cho chúng ta thấy rõ, đâu là niềm hy vọng chúng ta đã nhận được, đâu là gia nghiệp vinh quang phong phú chúng ta được chia sẻ và đâu là quyền lực vô biên Chúa đã tỏ cho chúng ta thấy. Khi xác tín những điều này, cuộc sống của chúng ta sẽ tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Chúa Giê-su đã hoàn tất sứ mạng của Người nơi trần gian, và Người đã chỉ ra cho chúng ta con đường về trời; con đường đó không phải là một con đường rộng thênh thang hay là một con đường tắt mà là con đường hẹp, con đường của khổ giá-hy sinh, con đường của Tin Mừng, con đường của Tám Mối Phúc Thật, nói một cách vắn tắt, đó là con đường của tình yêu. Chúa Giê-su về trời và trao phó cho Giáo hội tiếp nối sứ mạng của Người ở trần gian qua lệnh truyền cho các Tông đồ như được thuật lại trong bài Tin Mừng hôm nay: Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Như vậy, Chúa về trời còn là dịp mở ra cho Giáo hội một giai đoan mới, giai đoạn mở ra với thế giới, để làm chứng cho niềm hy vọng về Nước Trời mai sau. Thế nên, người Ki-tô hữu chúng ta phải luôn biết hướng về cùng đích của cuộc đời, mà sống sao cho xứng với danh nghĩa Ki-tô hữu của mình. Chúng ta đang sống trên trần gian nhưng lòng chúng ta luôn hướng về trời cao, chúng ta vẫn đang làm việc nhưng không chỉ làm việc vì cơm áo gạo tiền, mà chúng ta luôn làm việc trong sự phó thác mọi sự cho Thiên Chúa, và hy vọng một ngày kia, chúng ta lại được đoàn tụ với Đấng Phục Sinh trên quê trời. Chính vì thế, mỗi người chúng ta “tiên vàn hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người” (Mt 6,33). Các bậc cha mẹ, hãy biết dành ưu tiên cho việc tìm kiếm Đức Giê-su và Tin Mừng của Người về cho gia đình và người thân của mình. Các bậc cha mẹ, hãy chu toàn bổn phận là vợ là chồng, là cha mẹ trong niềm hy vọng với xác tín rằng Chúa sẽ trở lại và dẫn đưa chúng ta về quê trời, thế nên, đừng bao giờ dập tắt niềm hy vọng ấy trong gia đình mình, cũng đừng để gia đình mình chìm đắm trong sương mù của đam mê, lười biếng, khiến các thành viên trong gia đình không còn nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa nữa. Nhiều bạn trẻ ngày nay đang sống như thể không có sự hiện diện của Thiên Chúa; họ không xác định được cùng đích của đời mình; họ cũng không biết đời mình sẽ đi về đâu, thế nên, họ sống vội cho qua ngày đoạn tháng, hưởng thụ vô độ nơi các tụ điểm ăn chơi, sống như thể không có đời sau,… Chúng ta là những người có đức tin, nên chúng ta phải biểu lộ đức tin ấy bằng hành động. Chúng ta không thể buông mình theo dòng đời giả dối, trái lại chúng ta phải trở nên những chứng nhân của Tin Mừng về niềm hy vọng của chúng ta cho mọi người chung quanh. Hôm nay cũng là ngày được chọn để cầu nguyện cho Truyền Thông Quốc Tế. Chúng ta đặc biệt cầu nguyện cho những ai đang làm công tác truyền thông biết sống theo sự thật, nói lên sự thật và luôn bênh vực cho sự thật, biết dùng những phương tiện truyền thông để phục vụ cho nhu cầu hạnh phúc và lợi ích của cộng đồng, nhất là qua những phương tiện truyền thông, họ biết nói về tình thương và cùng đích của cuộc đời con người cho thế giời hôm nay. Amen. Lm G.B. Nguyễn Quốc Võng, OMI. Xây Dựng Nước Trời Chúng ta vừa nghe những câu cuối cùng trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu. Đây là những lời nói cuối cùng của Chúa Giê-su trước khi từ giã trần gian về trời. Nên có tầm quan trọng rất lớn. Chính vì thế Chúa Giê-su triệu tập các môn đệ lên một ngọn núi cao. Trong Tin Mừng, những biến cố quan trọng bao giờ cũng diễn ra trên ngọn núi cao. Chúa ký kết giao ước với dân Do Thái trên núi. Chúa giảng bài giảng đầu tiên trên núi. Chúa biến hình trên núi. Chúa chịu chết trên núi. Và hôm nay Chúa trao sứ điệp cuối cùng trên núi. Sứ điệp này thật quan trọng vì cho ta hiểu được định mệnh của con người, hiểu được sự thật về Nước Trời và hướng dẫn đời sống của ta trên trần gian. Sứ điệp đó cho thấy định mệnh con người. Chúa Giê-su nói: “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất”. Khi bị treo trên thánh giá, không một mảnh vải che thân, ai cũng nghĩ là Chúa Giê-su đã mất tất cả. Nhưng hôm nay khi về trời, Chúa Giê-su được tất cả. Trong hoang địa, Chúa Giê-su đã từ chối cơn cám dỗ thờ lạy ma quỉ nhằm được lợi lộc trần gian. Thì nay Chúa Cha đem tất cả đặt dưới chân Người. Là người đầu tiên về trời, Chúa Giê-su mở cho ta một chân trời hi vọng. Định mệnh con người không bị tàn lụi đi theo thân xác ở trần gian, nhưng triển nở đến vô tận trên Nước Trời. Định mệnh con người không chìm trong nhục nhằn thống khổ, nhưng sẽ trổi vượt trong vinh quang trên Nước Trời. Định mệnh con người không phải chịu giam cầm trong số phận xác đất vật hèn ngang hàng với cỏ cây súc vật, nhưng sẽ được nâng lên ngang hàng với các bậc thần thánh trên Nước Trời. Sứ điệp đó cho thấy sự thật về Nước Trời. Chúa Giê-su nói: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”. Theo quan niệm dân gian ta thường phân chia trời với đất. Trời cách xa đất ngàn trùng. Đất chẳng bao giờ với được tới trời. Trời chẳng bao giờ có thể cúi xuống tới đất. Nhưng với lời Chúa Giê-su hôm nay, ta thấy trời đất không cách xa nhau. Chúa Giê-su về trời nhưng vẫn ở bên cạnh ta mọi ngày mọi giờ cho đến tận thế. Chúa Giê-su không nói Chúa sẽ lên trời, nhưng Chúa thường nói Người sẽ về với Chúa Cha. Nước Trời chính là sự sống trong Chúa Cha, trong sự hợp nhất của Chúa Thánh Thần. Nước Trời chính là sự sống trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Nước Trời là được hưởng hạnh phúc trong tình yêu Thiên Chúa. Như thế Nước Trời là một trạng thái chứ không phải một nơi chốn. Ai sống trong tình yêu Thiên Chúa thì đã ở trong Nước Trời rồi. Sứ điệp đó cho thấy sứ mạng của người môn đệ. Chính vì không cách biệt mà trời và đất không đối lập nhau. Trời không tách rời đất. Đất không đối lập với trời. Nước Trời phải được xây dựng ngay từ bây giờ, trên mặt đất. Trái đất Chúa ban cho để ta xây dựng thành Nước Trời. Đó là sứ mạng của người môn đệ. Đó là tiếp tục sứ mạng của Chúa Giê-su. Xây dựng bằng cách nào. Thưa bằng “dạy cho họ tuân giữ những điều Thầy đã truyền cho anh em”. Những điều Chúa Giê-su dạy đã được tóm tắt trong điều răn mới: “Thầy truyền cho anh em một điều răn mới, là anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”. Điều răn mới này thay thế mọi điều răn cũ. Như thế sứ mạng của người môn đệ Chúa là sống yêu thương, là làm cho mọi người sống yêu thương. Khi mọi người biết yêu thương nhau như Chúa yêu thương ta, Nước Trời đã hiện diện. Hôm nay mừng lễ Chúa Giê-su về trời, ta hiểu rằng định mệnh của chúng ta thật cao quí vì không kết thúc ở trần gian mà còn tiếp tục trên Nước Trời. Ta hiểu rằng Trời và Đất không cách xa đối lập nhau, nhưng Nước Trời phải được xây dựng ngay từ bây giờ trên mặt đất và Trái Đất Chúa ban cho để ta xây dựng thành Nước Trời. Ta hiểu rằng sứ mạng của ta phải nối tiếp sứ mạng của Chúa Giêsu, sống yêu thương và làm cho mọi người sống trong yêu thương. Khi ta hoàn thành sứ mạng như Chúa Giêsu ta sẽ được chung phần hạnh phúc với Chúa. Lạy Chúa xin nâng lòng con lên khao khát những sự trên trời. Amen. ĐTGM Giuse Ngô Quang Kiệt Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 23 tháng 05 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay