OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật II – Mùa Vọng Chúa Nhật Chúa Nhật II – Mùa Vọng Hãy sửa lối cho thẳng để Chúa đi. Tin Mừng Mc 1,1-8 Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Khởi đầu Tin Mừng Đức Giê-su Ki-tô, Con Thiên Chúa: Trong sách ngôn sứ I-sai-a có chép rằng: Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con. Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Đúng theo lời đó, ông Gio-an Tẩy Giả đã xuất hiện trong hoang địa, rao giảng kêu gọi người ta chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội. Mọi người từ khắp miền Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng. Ông rao giảng rằng: “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. Tôi thì tôi đã làm phép rửa cho anh em bằng nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em bằng Thánh Thần.” Suy niệm: Tiếng Gọi Huyền Nhiệm Gieo Vào Lòng Con Người 1. Khi Adam và Eva phạm vừa phạm tội, sách Sáng Thế: “dòng dõi người phụ nữ sẽ đạp đầu con rắn (St 3,15)”. Điều này tiên báo sau này sẽ có một người nào đó được sinh ra từ người nữ yếu đuối, nhưng lại có quyền năng thượng giới khuất phục được quyền lực Ác thần- đạp đầu con Rắn. Đó Lời Huyền Nhiệm. Lời Huyền Nhiệm này gieo một mầm hy vọng, ẩn tàng trong trời đất như “cuộc sống của ve sầu bé nhỏ”, đúng thời đúng lúc xuất hiện, bừng lên một Sự Sống Mới. (xem câu chuyện Ve sầu kêu ve ve phần dưới”) Khoảng hơn 500 năm trước công nguyên, Lời Huyền Nhiệm đó đã vang lên trong tâm hồn ngôn sứ Isaia (đệ nhị), ông đã tiên báo về ngày chính Đức Chúa sẽ tỏ hiện, quang lâm hùng dũng, tay năm trọn chủ quyền (x. Is 40,3-5. 10-11). 2. Khi đến thời sau hết này, Lời Huyền Nhiệm trên đã gieo vào tâm hồn Gioan Tiền Hô, và tiếng hô của ngài đã vọng ngân trong hoang địa, và ngài đã trở thành Người dọn đường cho Chúa đến. Chúa nhật II Mùa vọng, Giáo hội giới thiệu cho chúng ta khuôn mặt của Gio-an Tẩy Giả, vị ngôn sứ cuối cùng của Cựu Ước. Sau năm thế kỷ vắng bóng ngôn sứ, nay Gio-an xuất hiện với sứ mạng dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Gio-an có một cuộc sinh ra kỳ lạ, một lối sống khác thường. Gio-an chọn con đường tu khổ chế: ăn châu chấu với mật ong rừng, uống nước lã và mặc áo da thú, sống nơi hoang địa vắng người trơ trụi. Nhưng chính nơi đó mà Gio-an đã lớn lên và trưởng thành trong sự gặp gỡ thâm sâu với Thiên Chúa. Ông đã kiên nhẫn đợi chờ nhiều năm tháng. Cho đến thời đến lúc, ông đã nghe được lời Thiên Chúa thúc giục ông ra khỏi hoang địa để đến gặp gỡ mọi người nơi bờ sông Giođan, loan báo cho họ "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần"(Mt 3,2). Gio-an như là bước ngoặc trong dòng lịch sử: ông đã sống dưới thời hoàng đế Ti-bê-ri-ô, hai Thượng tế Khan-na và Cai-pha, một Phi-la-tô tham lam tàn bạo -Tổng trấn Giu-đê-a, một Hêrôđê tiểu vương Ga-li-lê-a -kẻ giết Gio-an sau này. Gio-an đã đón nhận toàn bộ dòng lịch sử ấy để làm trọn sứ mạng Tiền Hô – Dọn Đường cho Chúa đến. Mọi người từ khắp miền Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan (Mc 1,5). Gio-an Tiền Hô là một ngôn sứ bất khuất, bao dung và khiêm tốn. Bất khuất – ông đã chết cho Sự Thật; bao dung – ông đã chấp nhận mọi hạng người từ khắp nơi đến thú tội và làm phép rửa cho cho họ trong sông Gio-đan; khiêm tốn – ông nhận biết rằng: "Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. Tôi thì tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần" (Mc 1,7-8). Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ngắm nhìn người phu quét đường, ông đã viết nên bài hát “Góp lá mùa xuân”: “Người phu /quét lá bên đường. Quét cả nắng chiều /quét cả mùa thu… Người phu /quét lá bên đường. Quét cả gió nồm,/quét cả mùa đông”. Người phu quét lá, hàng ngày dù mưa dầm hay nắng hạn vẫn luôn có mặt trên đường, họ xuất hiện từ lúc đêm khuya đến sáng sớm tinh sương, họ dọn đường sạch sẽ cho mọi người qua lại, đến với nhau. Trong ý nghĩa đó, chúng ta có thể ví Gio-an Tiền Hô như “Người phu quét lá” dọn đường cho Chúa Cứu Thế đến với nhân loại. Và ông đã hoàn thành sứ mạng của mình với vai trò “Người phu quét rác nhân trần,/ quét sạch tâm hồn/ dọn đường Chúa đi. Người phu quét rác nhân trần,/ quét sạch bụi đời/ đón mừng Giê-su”. 3. THỰC HÀNH DẤN THÂN: Mỗi người chúng ta không ít thì nhiều đều có những đồi núi kiêu ngạo, những thung lũng ích kỷ hẹp hòi, những cây cầu tự ái khoe khoang, những mấp mô ghồ ghề trong mối quan hệ với người khác như kỳ thị, gian dối, thiếu công bằng, nói hành nói xấu …Cũng có bao lối nghĩ quanh co, có bao tính toán lệch lạc, có những lũng sâu tăm tối thiếu vắng ánh sáng tình yêu. Hôm nay đây, trong hoang địa của tâm hồn tĩnh lặng của mỗi người Kitô hữu vẫn còn ngân vang lời của thánh Gioan Tiền Hô: Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đến ngự vào. Vd: Alfred Nobel đã dọn những sai lầm của mình trong quá khứ, dâng hiến tất cả những gì mình có với mong ước tình yêu, hòa bình ngự trị trên trần gian này. Mỗi người chúng ta cũng được mời gọi theo mẫu gương của Gio-an trở thành “Người phu quét lá” cho chính tâm hồn mình trước, và sau đó, được Chúa dùng mình như “chiếc chổi cùn” để quét bụi thế gian, sự dữ nơi gia đình mình, cộng đoàn và môi trường mình đang sống. Lm Giuse Đinh Kim Chí, OMI Dọn Sẵn Con Đường Cho Đức Chúa Chúng ta đã lãnh nhận một hồng ân quí báu đó là Tin Mừng Con Thiên Chúa “đến viếng thăm Dân Người”. “Chúa Cha đã yêu thương thế gian đến nỗi ban Con Một cho thế gian”. Đó không phải là một Tin Mừng lớn lao sao? Chúa Giê-su là quà tặng vô giá cho chúng ta. Ngài chính là Tin Mừng, vì Ngài là Con Thiên Chúa thật đã được ban cho chúng ta. Thánh Mác-cô đã khởi đầu Tin Mừng của ngài đã xác định rõ ràng: Tin Mừng Con Thiên Chúa. Phải, đây là một Tin Mừng cho chúng ta đang vật lộn với cuộc sống hằng ngày, đang mong chờ một ngày hạnh phúc đang vắng bóng. Chúng ta đang khát khao một cái gì đó, tốt hơn, an lành hơn. Cuộc đời chúng ta vắng bóng tin vui. Lũ lụt, mưa dầm, động đất đè nặng trên chúng ta. Thêm vào đó, xã hội thối nát, bất công, bạo lực, gian dối, tội ác tràn đầy. Đa số chúng ta đang nghẹt thở vì bầu không khí ô nhiễm bởi tội ác. Ngày nào chúng ta cũng nghe những tin “không vui”, nhìn thấy những cảnh tượng đau lòng và chết chóc. Ai có thể đem lại cho chúng ta bầu không khí trong lành dịu mát? Ai? Chỉ có một người thôi, đó là Giê-su Na-da-ret, Thiên Chúa Nhập Thể. “Không có danh hiệu nào khác đã được ban cho nhân loại để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ” (diễn từ của Thánh Phê-rô trước Hội Đồng Do thái). Ngài đã đến rồi, Ngài vẫn đang đến và sẽ đến. Ngài đến để mang lại nguồn sống thật, nguồn sống mới mà chúng ta đang khao khát. Con người của thế kỷ này đang loại trừ Ngài, từ chối Ngài, muốn tiêu diệt Ngài, nhưng trong thâm tâm họ vẫn khao khát Ngài, vì Ngài là “đường, là sự thật và là sự sống”. Ngài là Đấng muôn dân đang trông đợi. Chúng ta càng trông đợi Ngài nôn nóng hơn. Tất cả Cựu Ước đều hướng về Ngài, kêu cầu Ngài: “Trời, hãy đổ sương mai…” Ngài đến rồi, nơi miền đất Na-da-rét. Ngài có mặt tại Bê-lem. Ngài rảo khắp các làng mạc Pa-lét-tin. Ngài đã chết thê thảm trên thập giá. Ngài đã sống lại rồi… Ngài hứa “ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế”. Ngài sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết… Chúng ta đang chờ Ngài vì chúng ta đang cần một vị cứu tinh, cứu chúng ta khỏi tội lỗi, đem lại cho chúng ta bình an, giải thoát chúng ta khỏi ngục tù của nết xấu, của tội lỗi. Xưa kia, Chúa sai Gioan Tẩy Giả đến rao giảng, kêu gọi dân Do-thái ăn năn sám hối, dọn đường cho Chúa đến. Gioan đã đến. Tiếng gọi của ông đã đánh thức nhiều tâm hồn. Họ đã đến với ông, xưng thú tội lỗi và nhận lấy phép rửa. Hôm nay, tiếng gọi ấy vẫn còn vang dội qua Giáo Hội: “Hãy dọn đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Ngài đi”. Chúng ta có nghe thấy tiếng gọi của Giáo Hội trong Mùa Vọng này không? Toàn thể Giáo Hội hôm nay đang đi vào một biến chuyển lớn là ăn năn sám hối, dọn đường cho Chúa đến, như xưa kia dân Do-thái tuôn đến với Gioan, thú tội và chịu phép rửa. Chúng ta hãy hòa nhịp với anh em trong Giáo Hội đón chờ Chúa. Chúa đến với chúng ta trong mầu nhiệm Giáng sinh, mang cho chúng ta Tin Mừng bình an. Chúng ta có thấy đó là một Tin Vui đáng chú ý không? Giữa một thế giới hỗn loạn và bất an, chúng ta có cảm thấy cần đón Vua Bình An nhỏ bé và khiêm nhường của chúng ta không? Hay chúng ta chỉ chờ những tin “giật gân”, chỉ thỏa mãn tính tò mò thôi sao? Vua Giê-su đang đến trong mầu nhiệm, và mầu nhiệm này là có thật, đó là Thiên Chúa làm người. Điều này không đáng cho chúng ta lưu tâm sao? Hay chúng ta đã trở nên “duy vật” đến mức độ không còn nhìn thấy những “kỳ công Chúa đang thực hiện giữa chúng ta?” Chúng ta không chỉ chờ đón Chúa qua em bé Bê-lem mà thôi, chúng ta đang chờ Ngài đến trong vinh quang để cho chúng ta vào vinh quang của Ngài, vì Ngài đã hứa “Thầy ở đâu, chúng con cũng ở đó với Thầy”. Như thế cuộc đời chúng ta mới mang đầy ý nghĩa của nó. Chúng ta đang chờ đón biến cố trọng đại đó. Mùa Vọng hướng chúng ta về cùng đích của cuộc sống. Đức Thánh Cha Gioan- Phao-lô II luôn nói đến “mùa vọng của thế giới hôm nay”, đang mong chờ Chúa đến hoàn tất mọi sự (thông điệp Đấng Cứu Chuộc con người). Chúng ta chờ đợi hai biến cố trọng đại, nhưng chỉ là một biến cố duy nhất vì Đấng đang đến và sẽ đến là một: Con Thiên Chúa hằng sống, Đấng là Lời của Chúa Cha vô hình, là hiện thân của tình yêu vô biên của Chúa Cha, là hạnh phúc duy nhất của chúng ta. Vì ngoài Ngài ra, chúng con không tìm đâu được hạnh phúc. Chờ đón Chúa đến chính là chờ đón nguồn hạnh phúc bất diệt của chúng ta. Đừng ngủ mê trong giấc ngủ vật chất chúng ta nữa. Hãy đứng lên, chào đón Bình Minh đang ló dạng, Bình Minh vẫn mãi là Bình Minh. Nhưng chúng ta đã sẵn sàng chưa? “Hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta. Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy…” Lời mời gọi của vị tiên tri xưa vẫn còn vang vọng. Sẵn sàng là “cố gắng sao cho Người thấy anh em tinh tuyền không gì đáng trách và sống bình an”. (Thánh Phê-rô) Sẵn sàng là vẫn luôn hướng về Chúa, mặc dù “Ngài tỏ ra chậm trễ. Ngài chậm trễ vì Ngài kiên nhẫn với anh em, vì Ngài không muốn cho ai phải diệt vong” (Thánh Phê-rô). Chúa không chậm trễ như chúng ta tưởng, vì Ngài luôn có mặt trong cuộc sống chúng ta, nhất là hôm nay, nơi bàn thờ này. Ngài có mặt một cách rõ ràng, tuy dưới hình thức bí tích, là một tấm bánh, nhưng chính Ngài đấy. Tình thương của Ngài không hao hụt. Trong tấm bánh nhỏ bé này, chúng ta đọc thấy một tình yêu tuyệt đỉnh, tràn đầy. Đợi chờ gì nữa khi chúng ta có Ngài ở trong chúng ta? Đợi chờ vì mọi sự đang còn ẩn giấu. Chúng ta đợi chờ ngày chúng ta nhìn thấy mặt Ngài và không có gì ngăn cách nữa. Lm. Trầm Phúc Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 05 tháng 12 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay Chúa Nhật I – Mùa Chay năm B Chúa Nhật VI – Thường Niên Chúa Nhật IV – Thường Niên Chúa Nhật III – Thường Niên Chúa Nhật II – Thường Niên