OMI VIỆT NAM::Chúa nhật III – Mùa Vọng Chúa Nhật Chúa nhật III – Mùa Vọng Có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Tin Mừng Ga 1,6-8.19-28 Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan. Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin.Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng. Và đây là lời chứng của ông Gioan, khi người Do-thái từ Giêruslem cử một số tư tế và mấy thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai ?” Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: “Tôi không phải là Đấng Kitô.” Họ lại hỏi ông: “Vậy thì thế nào ? Ông có phải là ông Êlia không ?” Ông nói: “Không phải.” - “Ông có phải là vị ngôn sứ chăng ?” Ông đáp: “Không.” Họ liền nói với ông: “Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến ? Ông nói gì về chính ông ?” Ông nói: “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ Isaia đã nói.” Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. Họ hỏi ông: “Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ ? Ông Gioan trả lời: “Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người.” Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa. Suy niệm: Ánh Sáng Kính thưa quý ông bà anh chị em. Chúng ta đang sống trong mùa Vọng, mùa Vọng là mùa chuẩn bị đón Chúa đến. Có lẽ đây là cuộc đón tiếp đặc biệt nhất, quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi người chúng ta, vì khi Chúa đến cũng là lúc chúng ta phải diện đối diện với Người, là lúc mà chúng ta sẽ được nghe những phán quyết đặc biệt liên quan đến vận mệnh của mỗi người chúng ta. Vì thế, mỗi người chúng ta phải hết sức cố gắng để nhận ra sự hiện diện của Chúa, sự hiện diện của Ánh Sáng, để chúng ta chuẩn bị tâm hồn, sẵn sàng ra nghênh đón Chúa. Việc nhận ra Ánh Sáng, nhận ra Đấng Cứu Độ trần gian giữa dòng đời hôm nay không phải dễ dàng. Ngôi Lời đã trở thành xác phàm và ở giữa chúng ta, nhưng nhiều người đã không nhận ra Người. Không nhận ra Người cũng có nghĩa là không đến được với hồng ân cứu độ, và như vậy con người sẽ phải hư vong. Nhưng Thiên Chúa là cha của mỗi người chúng ta, Người luôn yêu thương hết thảy mọi người, Người không muốn bất cứ một ai phải hư mất. Chính vì thế, Người đã sai Gioan đến để ông làm chứng về Ánh Sáng, để mọi người nhờ ông mà tin. Ánh Sáng chính là chân lý vĩnh cửu, là sự thật. Lời chứng của Gioan là làm chứng cho sự thật. Câu hỏi: Đấng Mêsia khi nào xuất hiện? đã bao trùm tâm lý nhiều người. Đặc biệt, những nhà nghiên cứu Kinh Thánh, các luật sĩ, biệt phái, họ luôn để tâm quan sát những hiện tượng bất thường xẩy ra trong dân chúng, để xem có dấu hiệu gì về sự xuất hiện của Đấng Mêsia hay không? Gioan đã xuất hiện trong bối cảnh đó, đời sống và lời giảng dậy của Gio-an đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của dân chúng, nhất là những nhà nghiên cứu Kinh Thánh, các luật sĩ, biệt phái. Danh tiếng của Gioan càng ngày càng vang xa, đến độ người ta nghĩ rằng Gioan là một vị ngôn sứ, thậm chí nhiều người còn cho rằng Gioan là Đấng Mêsia. Chính vì thế mà người Do Thái đã cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi Gioan: ông là ai? Ông có phải là Đấng Kitô không? Gioan trả lời thẳng thắn: tôi không phải là Đấng Kitô. Họ hỏi tiếp: Vậy ông có phải là một tiên tri, hay một vị ngôn sứ không? Gioan cũng xác nhận là không phải. Những câu hỏi về thân thế của Gioan diễn ra rất nghiêm túc và dồn dập vội vã, như báo hiệu sớm con đường thập giá mà Đấng Mêsia sau này sẽ phải chịu. Còn đối với Gioan, mặc dù uy tín của Gioan đã lên rất cao, nhưng ông không nhận ông là Đấng Kitô, vì ông không phải là Đấng Kitô, đó là sự thật, Gioan đang làm chứng cho sự thật. Cuối cùng Gioan trả lời: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa. Gioan đã nói lên căn tính, nói lên sứ mạng của mình. Tiếng người hô trong hoang địa, cũng có nghĩa là công việc dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Gioan nói về sứ mạng của mình, đồng thời cũng nói lên công việc cần thiết (là bổn phận) mà mọi người cần phải thực hiện: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi. Con đường thẳng thắn của tâm hồn là con đường không có sự gian dối, không có sự quanh co. Đó là con đường của sự công chính, thánh thiện, từ tâm và nhân hậu. Gioan đã thực sự nhận ra Đức Kitô là ai, và cũng nhận biết mình là ai! Đức Ki-tô chính là Đấng Mêsia, Đấng Cứu Độ duy nhất của trần gian, còn Gioan là loài thụ tạo, được Thiên Chúa tạo dựng, là con người bất toàn, yếu đuối, mỏng giòn. Khi ý thức được điều đó, Gioan đã giới thiệu Đấng Kitô cho người khác một cách xác tín qua câu nói: Tôi đây làm phép rửa trong nước, nhưng có một vị đang ở giữa các ông, mà các ông không biết, Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Thật vậy, chỉ có nô lệ và những người hầu mới phải cởi dép cho thân chủ của mình. Gioan đã rất khiêm nhường, nhận mình không đáng được như người đầy tớ. Gioan đang làm chứng cho Đức Kitô, làm chứng cho Ánh Sáng. Muốn cho Đức Kitô lớn lên, thì Gioan phải nhỏ lại. Trong một năm, có lẽ thời gian quanh lễ Giáng Sinh là thời gian người ta chú ý tới đạo Công Giáo nhiều nhất. Vì thế, đây là thời gian thuận tiện nhất để chúng ta làm chứng cho Chúa, giới thiệu Chúa cho người khác. Có muôn vàn cách giới thiệu Chúa cho người khác tùy mỗi người. Câu chuyện: một nhóm nhỏ thuộc nhiều quốc gia đang bàn nhau làm thế nào để phổ biến Tin Mừng cách rộng rãi nhất. Có bạn nói: dùng đài phát thanh và truyền hình, có bạn nói: phải dùng báo chí để nhiều người có thể tiếp cận Tin Mừng cách dễ dàng. Nhưng một cô gái Châu Phi lên tiếng: Ở xứ chúng tôi, khi chúng tôi muốn loan báo Tin Mừng đến một nơi nào đó, chúng tôi thường gửi tới đó một gia đình Kitô hữu tốt, để gia đình ấy sống giữa những người khác. Đúng vậy, ngày nay hơn bao giờ hết, đời sống chứng nhân rất quan trọng, vì những lý thuyết xuông đang làm nhiều người thất vọng. Chỉ có đời sống chứng nhân chân thực mới thấm vào tình cảm của con người. Sống chứng nhân chân thực là để cho Lời Chúa sinh hoa kết trái trong đời sống của chúng ta. Đó chính là chúng ta đang đi theo Ánh Sáng mà Gio-an làm chứng. Xin thánh Gioan cầu thay nguyện giúp, để mỗi người chúng ta luôn biết tìm về ánh sáng của Đấng Phục Sinh. Chính Người là Đấng Mêsia, là Đấng Cứu Độ duy nhất của trần gian. Chính Người sẽ đến và cho chúng ta được hưởng vinh quang phục sinh với Người. Amen. Lm Giuse Ngô Xuân Hiến, OMI Gioan, Người Làm Chứng Vào cuối thập niên 50 của thế kỷ trước, tức quãng năm 1959, ai cũng công nhận câu gán ghép của Đức Athenagoras, Thượng Phụ chính thống giáo Constantinople là chí lý, là rất đạt, là cực kỳ hay, khi vị thượng phụ này gán một câu Phúc Âm thời xưa để ghép cho một người thời nay, là vị giáo hoàng của Giáo Hội Công giáo Rôma: “Có một người được Chúa sai đến, tên là Gioan”: Đây là câu Phúc Âm chúng ta vừa nghe, được Đức Thượng Phụ Athenagoras Đông Phương ghép cho Đức Gioan XXIII, một Giáo Hoàng Rôma. Câu ghép này rất ý vị vì Đức Roncalli khi lên ngôi Giáo hoàng, lấy hiệu là Gioan (chứ nếu lấy Piô, Phaolô, Bênêđictô, thì sao gán ghép được); và câu ghép này thật chí lý vì quả Đức Gioan XXIII, nay đã được phong thánh, là người “được Chúa sai đến” thật, một vị đến làm đảo lộn, canh tân lại bộ mặt của Hội Thánh, để Hội Thánh không tì ố, không vết nhăn, mặc dầu đức Gioan lúc đó đã ngót nghét 80 tuổi, khuôn mặt đã nhiều nếp gấp, khoé mắt nhiều dấu chân chim, nhưng đúng là người được Chúa sai đến, đến để làm chứng cho con người thế kỷ 20 và 21 này. Hôm nay chúng ta mở đề với thánh Gioan XXIII để vào đề với thánh Gioan Tẩy Giả. Đề tài bài suy niệm Tin Mừng hôm nay là: Gioan, Kẻ Làm Chứng. “Có một người được Chúa sai đến tên là Gioan. Ông đến để làm chứng.” Vậy làm chứng là gì và làm chứng cái gì? Đó là 2 điểm ta sẽ trả lời. 1. Làm chứng là gì? - Từ Điển tiếng Việt cho ta biết: Làm chứng là đứng ra xác nhận những gì mình đã thấy, đã nghe… Vd: Làm chứng một tai nạn giao thông ; hai người làm chứng trong Hôn phối nghe và thấy rằng đôi bạn đã bày tỏ sự ưng thuận. Người làm chứng thì không phải là đương sự. Như hai người làm chứng trong Hôn phối phải khác hai người ưng thuận lấy nhau. Ra toà, người làm chứng không thể là bị cáo hay nguyên đơn. Cũng vậy, Gioan được Chúa sai đến để làm chứng, thì cũng là để làm chứng về một điều gì, về một ai đó chứ không phải để làm chứng chính mình. Nếu có phải nói về mình là cũng chỉ nhằm làm chứng về người kia, như Gioan nói thẳng: tôi không phải là Êlia, không phải Kitô, không phải Ngôn sứ người ta trông đợi… “Tôi chỉ là tiếng kêu…” Gioan nói vậy để làm chứng cho những người đến dò hỏi Gioan, là hãy đi tìm Đấng Kitô nơi người khác đi. - Nghĩa thứ hai của làm chứng mới đáng giá. Có một người được Chúa sai đến tên là Gioan, ông đến để làm chứng. Phải mở chính nguyên bản Sách Thánh Hy-lạp xem tác giả Tin Mừng dùng chữ gì để khi nói đến làm chứng? Thưa: từ Marturios, cũng “từ” này còn có nghĩa tử đạo. Làm chứng tương đương với tử vì đạo, chết vì nghĩa. Kinh các thánh tử đạo: Lạy các thánh tử đạo là chứng nhân anh dũng của Đức Kitô. Tiếng Anh, người tử vì Đạo là Martyr. Do đó, làm chứng không chỉ có nghĩa trả lời “có,” “không.” Tôi thấy cái này, tôi nghe cái kia, đưa ra bằng chứng, thế là xong, mà còn là bảo đảm cho điều mình làm chứng đi đến kết cuộc, dẫu có phải chết. Từ ngữ Việt phần nào nói được điều đó: LÀM chứng (chứ không phải “nói chứng,” “giơ chứng”: có một tích cực chứ không thụ động. Từ Hy-lạp thì nói rõ: làm chứng là chết vì nghĩa. Quả Gioan đã chết vì làm chứng. 2. Làm chứng cho cái gì? Bài Tin Mừng trả lời rõ ràng cho chúng ta: “Có một người được Chúa sai đến tên là Gioan, ông đến để làm chứng. Và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.” Chỉ một câu ngắn mà đã có ba chữ “ánh sáng.” Ánh sáng rất cần để thấy. Mắt không mù, nhưng không có ánh sáng thì cũng không thấy gì. Như trong đêm tối, đêm ba mươi, không có một tí ánh sáng gì, ta mở mắt mà đâu có thấy, phải vận dụng đôi tay sờ soạng dò đường. Gioan đến là để làm chứng cho Ánh Sáng. Người Do Thái mở mắt mà nhìn không ra. “Ở giữa các ông có một vị mà các ông không biết”… “Người đến sau tôi, nhưng tôi không đáng cởi dép cho Người.” Sau này chính Chúa Giêsu đã gọi Gioan Tẩy Giả là chiếc đèn (Ga 5,33-36). Đêm mà không có lửa thì không có ánh sáng, Ánh sáng dùng đèn như một phương thế để chiếu soi. ĐGH Gioan XXIII khi trả lời cho câu hỏi của một phóng viên rằng ĐGH chờ đợi gì ở Công đồng Vatican này (ta nên nhớ ĐGH Gioan XXIII là vị có sáng kiến triệu tập CĐ Vaticanô II). Bằng một hành động tượng trưng, đức Gioan đi về phía cửa sổ vừa mở ra vừa nói: “Chờ đợi gì ư? Một chút gió.” Mở cửa thì gió thổi vào được: Gió là Thần Khí. Mở cửa thì ánh sáng mới vào được. Ánh sáng là Đức Kitô. Khi tiếp vị đại sứ, ĐGH Gioan (người được Chúa sai đến) nói: Phải rũ hết bụi đế quốc đã chồng chất lên toà thánh Phêrô kể từ thời vua Constantin! Bụi phủ nhiều làm sao ánh sáng lọt vào. Phải phủi bụi đi thì mới thấy rõ ràng được. ĐGH Gioan cũng nói về Giáo Hội, sau bao thế kỷ bị phủ lên mình một lớp bụi dày: bụi cơ cấu, bụi tuyệt thông, bụi tiên báo sự dữ và tai họa… Hãy phủi đi thì anh em ly khai sẽ về, thế giới người đời sẽ tới với Giáo Hội. Hãy phủi, hãy cất những màn che để Ánh sáng Chúa Kitô lọt vào. Có một người được Chúa sai đến, tên là Gioan, ông tới để làm chứng và làm chứng cho ánh sáng. Người có tên là Gioan: chính là Gioan Tẩy giả; và người có tên là Gioan là thánh Gioan XXIII Giáo hoàng. Cả hai đều muốn làm chứng cho ánh sáng. Người có tên là Gioan còn là mỗi chúng ta. Khi lãnh nhận 2 bí tích Thánh Tẩy và Thêm Sức là chúng ta được Chúa sai đến. Trong bí tích Thánh Tẩy, ta cầm nến trong tay. Trong bí tích Thêm Sức, nến cũng ở trong tay ta. Điều đó muốn nói chúng ta hãy là ánh sáng, và chúng ta hãy để Ánh Sáng là Chúa Kitô đậu vào chiếu soi. Phải làm sao đích thực ta là bạn hữu của Kitô, bởi ta là Kitô hữu. Ánh nến có 2 công dụng: sưởi ấm nhờ sức nóng và chiếu soi nhờ ánh sáng. Hãy an ủi sưởi ấm người cùng cực, đói khổ, rét mướt… Và hãy toả sáng đức tin bằng cách sống Đạo của mình trong niềm vui không ngơi (CN III Gaudete, hãy vui lên, màu hồng). ĐGH Phanxicô với tông huấn Niềm Vui Tin Mừng nhắc mãi điểm này. ĐGM giáo phận thì có sẵn mấy cái gương trong phòng, để soi gương và nở nụ cười với mình để đem vui cho người. Có lần đang mỉm cười trong gương, thì có cha muốn gặp. Mở cửa ra, linh mục đó nói ngay: hôm nay con xin điều này chắc thế nào cũng được, vì thấy đức cha đang mỉm cười. Ánh nến có 2 công dụng: sưởi ấm nhờ sức nóng và chiếu soi nhờ ánh sáng. Cả 2 việc đó đều nhắm làm chứng cho Ánh Sáng. Chúng ta xin Đấng là Ánh sáng giúp chúng ta. Và chúng ta tuyên xưng Đấng là “Ánh sáng bởi Ánh sáng” trong kinh Tin Kính đây. Lm. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm. Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 12 tháng 12 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay