OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XVI – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XVI – Thường Niên Họ như bầy chiên không người chăn dắt. Tin Mừng Mc 6,30-34 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Khi ấy, các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. Người bảo các ông : “Anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. Suy niệm: Lời Chúa hôm nay nói lên niềm vui của người loan báo Tin Mừng , và niềm khao khát mong đợi được nghe Tin Mừng của dân chúng. Trước đó Chúa Giê-su kêu gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai các ông đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trên các thần ô uế và căn dặn cẩn thận về phong cách và tâm tình cần có của người loan báo Tin Mừng. Các ông ra đi, rao giảng Tin Mừng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối . Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh. Chữa lành những người đau yếu bệnh tật, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch và khử trừ ma quỷ (x.Mt 10,8). Tất cả những việc đó chỉ có Đức Giê-su, Thiên Chúa làm người mới có thể làm được, ngoài Ngài ra không ai có thể. Nhưng Đức Giê-su đã trao quyền đó cho các Tông Đồ, để các ông tiếp nối sứ mạng của Chúa, các ông sẽ trở thành những cánh tay lối dài của Chúa để đem yêu thương đến cho mọi người. Hôm nay, sau những cố gắng thi hành sứ vụ Chúa trao, như mùa gặt đầu tiên đã có những thành quả, các Tông Đồ rất vui mừng, các ông quây quần bên Chúa Giê-su để kể cho Người nghe tất cả những việc mình làm và những lời mình dậy. Như một báo cáo đầy đủ mà các Tông Đồ thân thưa với Chúa Giê-su để Thầy Giê-su đánh giá lại những lời nói, việc làm của mình, xem đã đúng, đã tốt hay chưa? Có thể Chúa Giê-su đang thầm vui mừng về những học trò của mình. Nhưng để tránh cho các ông khỏi tự mãn kiêu căng, Đức Giê-su đã không công khai khen ngợi các ông, mà Chúa chỉ nhẹ nhàng thể hiện sự ân cần yêu thương, khi nói với các ông: “Anh em hãy lánh riêng ra một nơi thanh vắng để nghỉ ngơi đôi chút”. Câu nói tâm tình của Chúa Giê-su vừa cho thấy sự khen ngợi dành cho những ai hăng say, trung thành thi hành sứ mạng Chúa trao, vừa cho thấy việc trung thành với sứ mạng Chúa trao là một điều rất tốt đẹp, giúp họ trở nên nghĩa thiết với Chúa, giúp họ trở nên anh em bằng hữu của Ngài. Chúa Giê-su quả thật là một nhà sư phạm đại tài, một người Cha đầy lòng nhân ái. Xin cho những nhà truyền giáo, những người hoạt động tông đồ, biết trân trọng và quý mến những giây phút bên Chúa. Nhờ những giờ phút thiêng liêng bên Chúa, họ sẽ kín múc được những ân huệ Chúa dành cho những tôi tớ trung thành, giúp họ luôn bình an và can đảm hăng say tiếp tục thi hành sứ mạng Chúa trao. Các Tông Đồ đã làm được những điều mà sức tự nhiên của con người không thể làm được (làm cho kẻ chết sống lại, người phong được sạch và khử trừ ma quỷ...) Nhờ trung thành với sứ mạng Chúa trao, các ông đã trở nên đồng hình, đồng dạng với Chúa. Các Tông Đồ đã ở lại trong tình yêu của Chúa, và giúp cho người khác cũng tìm được nguồn mạch yêu thương nơi lòng nhân từ của Chúa. Khi các Tông Đồ vây quanh Đức Giê-su để kể cho Người về những gì các ông đã thi hành, thì dân chúng đang kéo đến với các ngài rất đông. Quả thật, kẻ lui, người tới đến độ không có giờ để ăn uống nữa. Đức Giê-su và các Tông Đồ đã trở thành cái phao giữa biển đời trần gian mà những người lênh đênh (đau khổ, cùng cực, không có niềm tin, mất phương hướng) đang tìm cách bám chặt lấy các Ngài. Khi Chúa Giê-su và các Tông Đồ xuống thuyền đi đến nơi thanh vắng, nhiều người hiểu ý, và dân chúng từ khắp nơi theo đường bộ đến nơi trước các ngài. Hình ảnh đông đảo dân chúng chạy theo Chúa Giê-su và các Tông Đồ cho thấy một sự khao khát tìm kiếm chân lý, tìm kiếm lẽ sống, tìm kiếm ơn chữa lành và nguồn yêu thương. Ngày nay, trong một thế giới với biết bao vấn nạn: người giầu thì ít, kẻ nghèo thì nhiều. Người giầu lại quá giầu, mà người nghèo lại quá nghèo. Những bất ổn trong đời sống xã hội như: dối trá, bạo loạn, khủng bố, chiến tranh, dịch bệnh, nghèo đói, bất công, hận thù tràn lan. Chúng ta phải làm gì? Chúng ta sẽ không thể làm được gì, nếu không có Chúa ở cùng chúng ta. Chỉ có tình thương và quyền năng của Thiên Chúa mới có thể thay đổi được lòng người, thay đổi được thế giới. Xin cho những nhà truyền giáo, những vị chủ chăn biết kết hiệp mật thiết với Chúa, để mang Chúa đến cho mọi người, để Chúa biến đổi tâm hồn mọi người, thánh hóa tâm hồn con người nên tốt đẹp hơn, quảng đại hơn, thánh thiện hơn. Xin cho những vị mục tử, những nhà truyền giáo biết mặc lấy tâm tình của Đức Ki-tô, để yêu thương và sẵn sàng xả thân phục vụ các linh hồn như gương Thầy Chí Thánh. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt, và Người dậy dỗ họ nhiều điều. Chúa thương người ta đau khổ. Nhưng Chúa càng thương hơn vì người ta không biết Tin Mừng. Chúa đã hy sinh thời giờ nghỉ ngơi của mình để tiếp tục phục vụ mọi người. Nói cho người ta một lời đem lại sức sống thiêng liêng, còn ích lợi hơn chữa cho người ta khỏi bệnh phần xác. Cứu chữa phần hồn của con người luôn là điều ưu tiên trong việc rao giảng Tin Mừng. Ước mong có nhiều tâm hồn hăng say tiếp nối bước chân các Tông Đồ để phục vụ trong cánh đồng truyền giáo. Quê hương đất nước của chúng ta vẫn còn biết bao người chưa được đón nhận Tin Mừng, chưa được đón nhận hồng ân cứu độ. Nhiều nơi vẫn còn thiếu vắng các mục tử, thiếu vắng những trang Tin Mừng sống động “Tin Mừng biết đi, Tin Mừng biết nói” để chinh phục các tâm hồn qua gương sống chứng nhân của mình. Nhất là giúp cho nhiều người biết đồng cảm với sự trắc ẩn, niềm mong đợi của Chúa, để ngày càng có nhiều người dấn thân vào việc loan báo Tin Mừng, trở thành những nhà truyền giáo như lòng Chúa mong ước. Xin cho các Ki-tô hữu ngày càng hiệp nhất với Chúa và với nhau, để Ngôi nhà thiêng liêng của Giáo Hội đủ sức sưởi ấm những tâm hồn giá lạnh và che chở cho những người khổ đau. Lm Giuse Ngô Xuân Hiến, OMI. Tìm Kiếm Lương Thực Thường Tồn Trong những ngày qua, dịch Covid-19 tại Tp. HCM tăng mạnh, chính quyền thành phố đã ra chỉ thị 16, đồng thời yêu cầu người dân không ra đường; chỉ ra đường khi có lý do chính đáng như: đi mua lương thực….. vì không được tự do buôn bán nên lương thực trở nên khan hiếm. Vì thế, những ngày qua trên mạng xã hội người ta đăng tải câu chuyện: “người sài gòn khát rau, khát lương thực”. Có lẽ lúc này, đối với người dân thành phố, cách riêng là những người sống lang thang ở các vỉa hè: một ổ bánh mì, một hộp cơm hay một bó rau, một ít trứng lại trở thành thứ “thứ xa xỉ”. Lương thực là thứ cần thiết cho đời sống thể lý. Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay cho thấy đám đông dân Do-thái lui tới với Đức Giê-su và các môn đệ quá đông. Họ đến với Đức Giê-su và các môn đệ để tìm kiếm lương thực sao? Tại sao họ lại lui tới với Đức Giê-su đông như thế? Thưa, họ đến với Chúa Giê-su không phải để tìm lương thực vật chất nhưng là tìm kiếm lời chỉ dạy khôn ngoan – thứ lương thực thiêng liêng, thường tồn, thứ lương thực duy chỉ một mình Đức Giê-su có. Khao khát lương thực thiêng liêng Trong Tin Mừng Chúa Nhật XV, Đức Giê-su sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng. Đoàn người ra đi hôm ấy, nay đã trở về với Đức Giê-su và dân chúng đi theo các môn đệ rất đông. Khi các môn đệ xuống thuyền, dân chúng đoán biết nơi mà các ông và Đức Giê-su sẽ đến nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi trước các ông (xc. Mc 6,33). Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy đám đông dân chúng thì chạnh lòng thương. Đức Giê-su xúc động trước tình cảnh của dân chúng không phải vì họ nhiệt tình đi theo Người và các môn đệ để được chứng kiến các phép lạ nhưng để nghe những lời giáo huấn khôn ngoan từ Đức Giê-su. Thấy họ như bầy chiên không người chăn dắt nên Đức Giê-su đã dạy dỗ, làm phép lạ để xoa dịu nỗi đau thể xác, đồng thời Người ban cho họ những lời khôn ngoan giúp họ thỏa mãn cơn khát lương thực thiêng liêng. Đức Giê-su không chỉ ban lời khôn ngoan nhưng Người còn cho họ ăn uống vì sợ họ xỉu dọc đường vì họ đã theo Người nhiều ngày. Đức Giê-su không chỉ cho dân chúng cơm bánh nuôi phần xác nhưng hơn thế nữa, Người còn ban lương thực thiêng liêng để bồi bổ tâm hồn họ. Bởi vì Người chính là lương thực thường tồn, lương thực vĩnh cửu mà dân chúng khao khát tìm kiếm. Như vậy, Đức Giê-su là Mục Tử của dân. Vai trò của người mục tử Tin Mừng hôm nay thuật lại: Đức Giê-su dạy dỗ dân chúng nhiều điều (Mc 6,34), Người giải tỏa cơn khát, đáp ứng như cầu của dân chúng là những người không có sự hướng dẫn tâm linh thỏa đáng. Đức Giê-su là vị mục tử mà Thiên Chúa ban cho nhân loại. Đối với dân Do-thái, người mục tử là hình ảnh quen thuộc, gần gũi với dân chúng. Hình ảnh người mục tử, vốn có ý nghĩa đặc biệt đối với những người dân sinh sống bằng nghề chăn chiên, đã trở thành một ẩn dụ quan trọng biểu thị trách nhiệm của các vị vua, và sau đó là các tư tế, linh mục…. Nhiệm vụ của họ là cai quản dân chúng, lo liệu và bảo vệ dân. Thực vậy, dưới sự hướng dẫn của vị mục tử, đàn chiên của Thiên Chúa sẽ được sống trong tình yêu và sự quan tâm chăm sóc của người mục tử. Người mục tử lưu tâm đến những thiếu thốn, những nỗi sợ hãi và yếu đuối của dân nên ngài sẽ dẫn dắt họ đến dòng nước trong lành và không để họ đi lạc vào những dòng sông độc hại. Trong lịch sử cứu độ đã có những mục tử vô trách nhiệm. Họ bỏ mặc đoàn chiên, làm cho đoàn chiên Chúa phải thất lạc và tan tác (Gr 23,1). Vì thế, Đức Chúa đã phán với những người chăn dắt dân Chúa: chính các ngươi đã làm cho đoàn chiên của Ta phải tan tác; các ngươi đã xua đuổi và chẳng lưu tâm gì đến chúng. Này Ta sẽ để ý đến các hành vi gian ác của các ngươi mà trừng phạt các ngươi (Gr 23,2). Trước sự thờ ơ, vô trách nhiệm của các vị mục tử, Thiên Chúa đã cho xuất hiện một vị mục tử để lãnh đạo dân Chúa, Người sẽ chăn dắt dân. Dân sẽ không còn phải hãi hùng, kinh khiếp và bị bỏ rơi nữa (Gr 23,4). Vị Mục Tử mà Đức Chúa hứa ban, và được các tiên tri tiên báo, đó chính là Đức Giê-su, Người là vị Mục Tử đẹp. Thái độ nhân lành, cử chỉ đẹp của Đức Giê-su được biểu lộ qua việc Người ân cần chăm sóc dân chúng đã được thánh Mác-cô ghi lại trong Tin Mừng hôm nay. Đức Giê-su không chỉ dạy dỗ dân chúng nhưng còn cho họ tham dự vào bữa tiệc của Thiên Chúa. Thực vậy, Người là chủ bữa ăn thiêng liêng, Đấng đầu tiên hiến mình để trở thành lương thực thường tồn nuôi sống các môn đệ và dân chúng. Ngày nay, Chúa Giêsu tiếp tục vai trò là Chủ bữa tiệc và Người đang hiến dâng chính mình Người trên bàn thờ mỗi ngày khi cộng đoàn cử hành Thánh lễ. Tin Mừng hôm nay cho thấy, người mục tử ngoài nhiệm vụ chăn dắt, dạy dỗ, họ còn có trách nhiệm quy tụ, hiệp nhất dân chúng thành một đoàn chiên. Thực vậy, người mục tử là người kiến tạo sự hiệp nhất giữa những người vốn trước kia là đối nghịch với nhau, thì nay được liên kết với nhau nhờ tình yêu thương chăm sóc, nối kết của vị mục tử. Noi gương Thầy Giê-su, các mục tử cũng ra đi, lên đường tìm kiếm những con chiên lạc, những người tội lỗi và đưa họ trở về với Chúa để họ được lắng nghe những lời giáo huấn khôn ngoan của Chúa qua Giáo Hội, qua các mục tử. Qua trang Tin Mừng hôm nay, có bao giờ chúng ta tự vấn: tại sao dân chúng lại lui tới với Chúa Giê-su và các môn đệ quá đông? Phải chăng họ đến để được ăn bánh, để được chữa bệnh, để xem những phép lạ? Chưa chắc, vì không phải lúc nào Chúa Giê-su cũng làm phép lạ. Có lẽ, dân chúng lũ lượt đến với Chúa Giê-su và các môn đệ là vì họ say mê rời rao giảng của Chúa và của các môn đệ. Họ đến với Chúa Giê-su là vì họ khao khát lương thực thường tồn mà chỉ Chúa Giê-su mới có. Nhìn vào cuộc sống hiện tại, khi chúng ta đang phải đối diện với đại dịch Covid-19, có ai trong chúng ta đi tìm lời khôn ngoan, tìm lương thực thường tồn như dân chúng trong Tin Mừng hôm nay không hay chỉ lo làm sao hôm nay gia đình tôi có ký gạo, có thùng mì, có bó rau để ăn, như thế là đủ, còn lời khôn ngoan – Lời Chúa thì tạm thời gác qua một bên. Trong đại dịch Covid-19 có mấy ai trong chúng ta dám hy sinh, dám trở thành những “mục tử” nhân lành sẵn sàng yêu thương, chăm sóc, chia sẻ lương thực với những anh chị em đang gặp khó khăn, những anh chị em bị nhiễm Covid-19 không? Khi lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, chúng ta được trở thành môn đệ của Chúa, trở thành “mục tử” của anh chị em chúng ta. Là môn đệ, chúng ta có bổn phận loan báo Tin Mừng, giúp đỡ Giáo Hội chăm sóc đoàn chiên của Chúa. Theo gương Chúa Giê-su, là “mục tử” chúng ta có trách nhiệm yêu thương, chăm sóc mọi người. Vì thế, chúng ta hãy ra đi đến với mọi người và mời gọi mọi người trở về với Thiên Chúa qua hành động yêu thương, giúp đỡ cũng như sẻ chia những gì chúng ta đang có cho người khác. Nghĩ và làm như thế chúng ta mới thực sự là môn đệ của Chúa Giê-su, là con cái của Giáo Hội. Chúng ta hãy làm như Thầy Giê-su đã làm, đó là đáp ứng nhu cầu của dân chúng, của anh chị em sống chung quanh chúng ta. Xin Thiên Chúa soi sáng và thêm sức mạnh cho chúng ta để chúng ta cảm đảm sống như Chúa đã sống, làm như Chúa đã làm. Thanh Tùng, OMI. Ngày 14 tháng 07 Năm 2021 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay