OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XXII – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XXII – Thường Niên Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm. Tin Mừng Mc 7,1-8a.14-15.21-23 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Khi ấy, có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến. Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ; thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” Người trả lời họ : “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng : Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân. Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” Sau đó, Đức Giê-su lại gọi đám đông tới mà bảo : “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ : Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được ; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. “Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu : tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.” Suy niệm: Canh Tân Tâm Hồn Có người nhìn đời mà ngao ngán bảo rằng: sao Thiên Chúa không tạo dựng “thế thật” mà lại tạo dựng “thế gian”? Thế gian nên lắm gian tà. Thế gian nên con người hay sống gian dối, lừa lọc với nhau và thiếu hẳn lối sống đơn sơ, chân thành. Thực ra thế gian ở đây không phải là thế giới gian tà mà là trần thế, dương gian. Thiên Chúa đã tạo dựng mọi sư đều tốt đẹp. Sự xấu do ma qủy gieo vào thế gian qua tâm hồn con người. Trước tiên nó gieo vào trong con người sự ngờ vực Thiên Chúa. “Cứ ăn đi chẳng chết chóc gì đâu! Cứ ăn đi ngươi sẽ bằng Thiên Chúa”. Con người đã để cho hạt giống ước muốn phản bội Thiên Chúa lấn chiếm vị trí số 1 trong tâm hồn. Thay vì bình an vô tư sống trong sự che chở của Thiên Chúa, con người lại nuôi dưỡng sự ngờ vực và ấp ủ những toan tính bất trung, phản bội. Hậu quả là sự xấu đã đi vào trần gian. Sự xấu chìm sâu trong bản tính con người. Sự xấu có thể bộc phát và thống lĩnh con người, nếu con người buông mình theo thói đam mê dục vọng và sống lười biếng ươn hèn. Quyền lực của sự dữ đã thống trị con người đến nỗi con người dễ làm điều xấu hơn điều thiện. Từ ngày nguyên tổ nghi ngờ Thiên Chúa cho đến hôm nay con nguời vẫn luôn nghi ngờ lẫn nhau. Từ nghi ngờ đến lối sống “bằng mặt nhưng không bằng lòng”, và tệ hại nhất là sống giả hình với nhau. Một thế giới “vàng thau lẫn lộn” nên khó phân biệt đâu là thiệt đâu là giả. Và càng khó phân biệt ai là người tốt ai là người xấu. Thế giới hôm qua cũng như hôm nay luôn có những người sống giả dối, sống hai mặt: “Đi với Chùa mặc áo Càsa – Đi với ma mặc áo giấy”. Vẻ bên ngoài thường nguỵ trang cho những ý đồ đen tối đầy bất chính và gian tà bên trong. Lời Chúa hôm nay cảnh cáo lối sống giả hình của nhóm biệt phái và luật sĩ năm xưa. Họ chú trọng đến việc canh tân hình thức bên ngoài mà quên đi việc canh tân tâm hồn. Họ nhạy cảm với sự dơ bẩn bên ngoài như đồ ăn, thức uống và vật dụng mà quên đi điều quan yếu của lề luật là gìn giữ sự thanh khiết tâm hồn. Lề luật không nhằm bảo đảm cho con người được sạch sẽ thân thể, được bảo đảm an toàn thực phẩm mà nhằm gìn giữ nét đẹp của phẩm giá con người và bảo vệ con người khỏi những sự ô uế của tâm hồn. Thế nên, gìn giữ sự thanh khiết tâm hồn quan trọng hơn là sự sạch sẽ bên ngoài. Thanh tẩy tâm hồn khỏi những bợn nhơ tội lỗi cần thiết hơn là những nghi lễ bên ngoài. Phi-la-tô đã từng rửa tay nhưng liệu rằng tâm hồn ông có thanh thản bình an khi dối mình “vô can trong cái chết của người công chính?”. Biết bao người đã dùng bàn tay để làm sự ác như giết người, cướp của… và họ cũng đã từng rửa tay cho sạch, nhưng làm sao họ rửa được tội ác mà họ đã gây nên? Bàn tay chỉ là dụng cụ. Bàn tay không làm nên tội. Bàn tay bị sai khiển bởi tâm địa gian ác và lưu manh của con người. Chính vì thế, Chúa Giê-su đã nhấn mạnh: “Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế”. Thế nên, điều cần rửa là rửa tâm hồn sạch mọi những toan tính bất chính, cần phải loại bỏ những ý đồ dơ bẩn, và tránh xa những cám dỗ tội lỗi của ma qủy luôn dẫn dụ con người đi ngược lại với giáo huấn của Chúa. Con người ngày nay dường như cũng chỉ chú trọng đến hình thức bên ngoài. Người ta trau truốt vẻ đẹp bên ngoài bằng biết bao mỹ phẩm. Chấp nhận tiêu hao tiền của nơi các thẩm mỹ viện để chăm sóc sắc đẹp, nhưng ít ai nghĩ đến phải trau dồi nhân đức cho xứng với phẩm giá con người. Người ta có thể hy sinh, khổ luyện hàng tháng, hàng năm để gìn giữ vẻ đẹp thân xác, nhưng có mấy ai chịu khổ chế để gìn giữ vẻ đẹp tâm hồn. Ngày xưa người ta chú trọng đến cái nết, vì “cái nết đánh chết cái đẹp”, nhưng hôm nay “cái đẹp đang đánh dẹp cái nết”. Con người ngày hôm nay quá chú trọng đến vẻ đẹp bên ngoài mà lãng quên phẩm chất đạo đức nên con người đã đánh mất hướng đi của mình. Hậu quả là cả một trào lưu ăn chơi truỵ lạc, thoái hoá đạo đức đang làm băng hoại xã hội, đánh mất đi biết những thuần phong mỹ tục nơi gia đình và xã hội. Tội lỗi ngày một gia tăng. Sự ác ngày một lan tràn. Vâng, vẻ đẹp bên ngoài là cần thiết nhưng điều quan yếu mà chúng ta phải phấn đấu là sống sao cho nên người. Thiết tưởng lời dạy của tiền nhân năm xưa: “đói cho sạch, rách cho thơm”. “Làm người phải có lòng nhân” phải là lời dạy cho con người hôm nay. Đẹp thể xác và đẹp cả tâm hồn mới có ích cho xã hội, bằng không chỉ là hoa, là cỏ, là vật vô tri vô giác, có khi còn có hại cho gia đình và xã hội. Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết thanh luyện tâm hồn của mình khỏi những bợn nhơ tội lỗi, những toan tính bất chính và đam mê thấp hèn, để tâm hồn luôn thanh khiết vẹn toàn. Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết trân trọng, yêu qúy phẩm giá cao qúy của con người là hình ảnh Thiên Chúa để biết sống cao thượng, sống đúng với luân thường đạo lý và nhất là biết sống theo lề luật của Chúa để bình an của Chúa luôn cư ngụ mãi trong cuộc đời chúng ta. Amen. Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền Nguồn:gplongxuyen.org Luật Và Lòng Yêu Mến Chúa Đích Thực Các bài đọc lời Chúa hôm nay cho chúng ta biết thế nào là một tôn giáo đích thực. Một tôn giáo đích thực không chỉ yêu cầu các tín hữu của mình tuân giữ những giới luật, truyền thống và các nghi lễ theo hình thức bề ngoài nhưng muốn họ sống mối tương quan mật thiết với Đấng Sáng Tạo qua việc yêu mến Người và sống bác ái với tha nhân. Tuân giữ các giới răn Người truyền dạy và yêu thương tha nhân mỗi ngày sẽ giúp chúng ta đi vào chiều sâu của mối tương quan với Đấng Sáng Tạo. Chủ đề chính yếu của các bài đọc Chúa Nhật 22 hôm nay đó là luật và tinh thần của luật, điều này đã được Chúa Giê-su giải thích rõ trong bài Tin Mừng. Luật là một ân ban Mở đầu bài trích sách đệ nhị luật là lời khuyên bảo của ông Mô-sê với dân Ít-ra-en. Đây là những lời khuyến dụ thiết tha, nồng nhiệt mà ông Mô-sê dùng để nói với lương tri và con tim của từng người dân, ông thuyết phục họ gắn bó với giao ước đã ký kết với Thiên Chúa của họ, nghĩa là tuân giữ mệnh lệnh của Người. Thực vậy, khi tuân giữ các mệnh lệnh của Chúa thì mọi người đều được tôn trọng, và mọi người Ít-ra-en thành tín phải luôn nhớ rằng Đức Chúa che chở bảo vệ những người bất hạnh. Mọi người dân hãy học theo Thiên Chúa mà yêu thương anh em đồng loại bởi vì dân được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa; và người ta phải đối xử với các góa phụ, các trẻ mồ côi và người nhập cư như Thiên Chúa đã đối xử với dân khi dân là những người xa lạ ở Ai Cập. Tất cả những điều này đã được ghi lại trong Luật thành văn, được giải thích qua truyền khẩu do các trưởng lão, kì mục. Thế nhưng không phải lúc nào người ta cũng giữ, sống luật Chúa như Chúa đã truyền, đôi khi dân rời bỏ luật Chúa để giữ luật của con người hoặc người ta chỉ vụ luật, chúng ta sẽ thấy điều này trong bài Tin Mừng. Tuân giữ và sống các giới luật là thể hiện lòng yêu mến Chúa đích thực Người Do-thái có thói quen giữ luật lệ rất tỉ mỉ, đặc biệt là luật thanh sạch. Đối với họ sống đạo là phải giữ lề luật một cách nghiêm ngặt cho nên họ rất câu nệ vào hình thức bên ngoài. Thật thế, vì quá chú trọng đến luật lệ tỉ mỉ bên ngoài nên những người kinh sư và Pha-ri-siêu trong đạo Do-thái giữ đạo theo hình thức. Họ biến đạo thành một mớ nghi thức trống rỗng vô hồn. Đọc kinh, cho đủ bổn phận, là chu toàn luật mà không cầu nguyện, đọc kinh cách máy móc vô hồn. Ăn chay để giữ đúng luật hơn là để kiềm chế tính mê tật xấu. Làm việc bác ái để phô trương hơn là yêu thương, chia sẻ với người anh em nghèo khổ. Tin Mừng hôm nay thuật lại cuộc xung đột giữa những những người Pha-ri-siêu và một số kinh sư Do-thái với Chúa Giê-su. Chủ đề chính yếu khơi lên cuộc xung đột là nghi thức tẩy rửa. Và thánh Mác-cô cho biết những người này đến từ Giê-ru-sa-lem (Mc 7,2), nghĩa là họ xuất phát ở nơi tối cao, nơi có quyền lực tôn giáo lớn nhất trong Do-thái giáo. Như thế, họ là những nhà lãnh đạo tôn giáo, những người có quyền lực về mặt tôn giáo, những người canh giữ lề luật, cho nên, họ trất vất Chúa Giê-su: “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” (Mc 7,5). Đối với người Do-thái, nghi lễ thanh tẩy hoặc rửa tay không đơn thuần là một thực hành vệ sinh nhưng là một nghi thức mang ý nghĩa tôn giáo. Theo luật Do-thái mọi người dâng phải thanh sạch trước khi vào Đền Thờ, trước khi dâng lễ tế, trước khi hưởng dùng các của lễ mà các thầy tế lễ dâng, và những việc tương tự. Ban đầu, luật thanh sạch là một trong những quy định bắt buộc đối với các tư tế và buộc họ phải tuân giữ khi dâng lễ tế, và theo thời gian, luật này trở thành luật bắt buộc cho tất cả mọi người. Hơn thế nữa, luật thanh sạch đã được những lãnh đạo Do-thái mặc cho nó ý nghĩa tôn giáo và đưa nó vào luật truyền khẩu, trong Tin Mừng, người Pha-ri-siêu gọi là “truyền thống của tiền nhân”. Trong bài Tin Mừng, những người Pha-ri-siêu dựa vào luật thanh sạch, luật mà họ gọi là truyền thống của tiền nhân, để công khai chỉ trích các môn đệ Chúa Giê-su và lời chỉ trích này gián tiếp nhắm đến Chúa Giê-su. Vì Chúa là thầy của các môn đệ, nên Người phải chịu trách nhiệm về hành vi của những người theo Người. Sở dĩ người Pha-ri-siêu chỉ trích Chúa Giê-su cách công khai là vì họ muốn Đức Giê-su bị xấu hổ trước dân chúng và thu hẹp tầm ảnh hưởng của Chúa Giê-su trên dân chúng. Đứng trước sự tấn công của những Pha-ri-siêu, Chúa Giê-su đã phản bác cách nhanh chóng và quyết liệt. Chúa Giê-su gọi họ là những kẻ đạo đức giả và Người đã trích đoạn Kinh Thánh trong sách ngôn sứ I-sai-a để nói về họ. Chúa Giê-su gọi những người Pha-ri-siêu và kinh sư là những kẻ đạo đức giả, bởi vì họ chỉ chăm chú vào các thực hành tôn giáo bề ngoài nhưng lại bỏ qua sự cam kết trọn vẹn với Đức Chúa qua việc tuân giữ Lề Luật. “Họ gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm” (Mc 7,8). Tiếp đến, Chúa Giê-su sử dụng các ý tưởng trong đoạn trích sách ngôn sứ I-sai-a mà Ngài vừa đọc để nói với những người Pha-ri-siêu, kinh sư và dân chúng về sự thanh sạch. Sự ô uế hay tình trạng không thanh sạch không được xác định bởi bất kỳ thứ gì từ bên ngoài vào trong con người. Bởi vì, những gì từ ngoài vào trong con người sẽ được thải ra ngoài qua sự thanh lọc của cơ thể. Thực vậy, sự ô uế bắt nguồn từ trong sâu thẳm của cõi lòng. Chính trong lòng con người đã nảy sinh những âm mưu thâm độc. Chúa Giêsu chứng minh điều này bằng cách liệt kê một số tội lỗi. “Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người,nngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế” (Mc 7,21-23). Hôm nay, Chúa Giê-su đã đảo ngược hoàn toàn cái gọi là “tôn giáo”, cách hiểu và sống luật Chúa của những Pha-ri-siêu và Kinh sư Do-thái. Người chỉ cho họ biết: đạo không phải chỉ là thi hành những tập tục, tuân giữ các nghi thức bên ngoài nhưng là thái độ sống: sống Lời Chúa, sống yêu thương, sống bác ái. Cái cám dỗ thường xuyên của những Pha-ri-siêu và kinh sư, có lẽ cũng là cám dỗ của người Kitô hữu, đó là lấy việc đạo đức bề ngoài, tuân giữ luật cách tỉ mỉ theo mặt chữ làm bức màn che đậy cho tính ích kỉ, giả dối, độc ác, tham lam,… tính thích được mang danh hiệu hơn là dám sống sứ mạng chứng nhân. Đối với Chúa Giê-su, điều cốt yếu là tấm lòng yêu mến chân thành bên trong chứ không phải là hình thức giả dối bên ngoài. Chính tình yêu bên trong mới làm cho những hình thức bên ngoài có giá trị đích thực. Thiếu tình yêu bên trong nên mọi việc bên ngoài chỉ là giả dối. Qua lời Chúa của Chúa Nhật 22 thường niên, xin Chúa cho mỗi người Ki-tô hữu chúng ta luôn ý thức rằng, rửa sạch cái bên trong mới là điều quan trọng hơn, cấp thiết hơn, khó hơn. Có lẽ vì vậy mà người ta né tránh cái khó bên trong và lựa chọn cái dễ bên ngoài, rồi gán ghép cho nó một ý nghĩa, nhưng thực ra chỉ là để che lấp một quan niệm cổ hủ và hẹp hòi, hoặc vì tinh thần đạo đức đã xuống cấp và suy yếu, giữ luật hình thức. Tình trạng nội tâm vốn mới là thật. Sự trong sạch của tâm hồn mới là điều quan trọng. Nếu phải tuân thủ những hình thức và luật lệ bên ngoài, thì làm sao cái bên ngoài phải phản ánh cái sạch đẹp bên trong. Cái ô uế bên trong không thể nào được thanh tẩy bằng những thứ đẹp đẽ bên ngoài. Cái ô uế đáng sợ nằm ngay trong trái tim, trong suy nghĩ, tư tưởng mỗi người. Thanh Tùng, OMI. Ngày 28 tháng 08 Năm 2021 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay