OMI VIỆT NAM::Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống - Lễ Trọng Chúa Nhật Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống - Lễ Trọng Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em. Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Tin Mừng Ga 20,19-23 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em !” Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em ! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha ; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.” Suy niệm: Trung Tâm Điểm Của Cộng Đoàn Ki-tô Hữu Chuyện kể rằng tại một xứ đạo ở Sicilia, miền Nam nước Ý, có một tập tục khá ngộ nghĩnh và lý thú. Hằng năm vào dịp lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, sau bài Tin Mừng, cha xứ ra lệnh thả ra trong nhà thờ một con chim bồ câu tượng trưng cho Chúa Thánh Thần. Khi con chim câu này đậu xuống trên người nào thì người ấy không được né tránh hoặc đuổi đi, mà phải quyết tâm thực hiện một việc làm cụ thể nào đó tùy theo khả năng của người ấy, để chứng tỏ rằng mình làm việc này là do sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần. Lịch sử giáo xứ này ghi lại một số sự kiện điển hình như sau: Có lần chim bồ câu đã đậu xuống trên vai ông hiệu trưởng. Kết quả là ông ta đã quyết tâm thực hiện một cuốn sách giáo khoa rất có giá trị. Lần khác, chim bồ câu đáp xuống trên đầu một công tước vùng ấy, khiến ông ta phải ra tay nghĩa hiệp, bỏ tiền xây một hệ thống dẫn nước được đặt tên là “hệ thống dẫn nước Chúa Thánh Thần”. Thế rồi một linh mục trẻ được bổ nhiệm về đây. Dù không tán thành với tập tục này nhưng vị linh mục trẻ vẫn chưa dứt khoát bãi bỏ nó. Như thường lệ, vào dịp lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống đầu tiên của ngài tại xứ mới, vị linh mục trẻ vẫn cho thả chim bồ câu, nhưng ra lệnh mở hết tất cả các ánh cửa trong nhà thờ với hy vọng rằng chú chim bồ câu sẽ bay ra ngoài, khỏi phiền hà đến ai. Khi được thả ra, chú chim bồ câu bay lượn vài vòng từ đầu này đến đầu kia của nhà thờ, và nó đã đáp xuống vai của cha xứ mới trong tiếng vỗ tay vang dội của giáo dân. Cha xứ rất bối rối, vì không biết phải nói gì bây giờ? Sau một phút thinh lặng, cha xứ mới tuyên bố rằng ngài sẽ dốc hết mọi khả năng và thời giờ để phục vụ tốt cộng đoàn giáo xứ. Và ngài đã thực hiện điều đã hứa trong thời gian ngài quản nhiệm giáo xứ này. (Nguồn: Niềm Vui Chia Sẻ) Ơn Chúa Thánh Thần vẫn luôn đổ dồi dào xuống trên cuộc đời mỗi người chúng ta. Chúng ta không chỉ giới hạn cách thức tỏ hiện của Ngài bằng một trận cuồng phong, lưỡi lửa, hình dáng chim bồ câu hay bất cứ một hình thức nào khác, mà quả thật Ngài vẫn luôn hiện diện và tác động trên Giáo hội và trên mỗi người tín hữu mọi nơi và mọi thời. Ơn của Ngài nhằm thôi thúc chúng ta phải làm việc gì đó cách cụ thể để đổi mới đời sống nhằm góp phần phục vụ tha nhân, phục vụ cộng đoàn cách tốt hơn. Bài đọc một hôm nay, trích sách Công Vụ Tông Đồ kể lại cho chúng ta những sự kiện lạ lùng xảy ra với các Tông đồ. Khi các ông đang tụ họp cùng nhau, bỗng có tiếng gió mạnh tràn vào đầy căn nhà. Rồi xuất hiện hình lưỡi lửa đậu xuống trên từng người. Và các ông được tràn đầy ơn Thánh Thần. Các ông bắt đầu nói các thứ tiếng lạ và ra đi làm chứng cho Chúa Phục Sinh. Dân chúng ùn ùn kéo đến nghe các ông giảng dạy và nhiều người đã trở lại đạo ngày hôm ấy. Thật thế, ơn Chúa Thánh Thần có sức biến đổi lạ kỳ. Từ những con người nhát đảm, co mình trong căn nhà đóng kín cửa, các môn đệ đã trở thành những người mạnh dạn, can đảm ra đi làm chứng cho Chúa. Các ông đóng kín cửa là đóng kín mình lại, không dám làm chứng về Chúa vì các ông chưa gặp được Đấng Phục Sinh. Có lẽ đó cũng là tâm trạng của nhiều người Ki-tô hữu trong chúng ta. Nhiều khi vì sợ hãi mà chúng ta không dám nhận mình là môn đệ của Chúa. Bởi vì nhận mình là môn đệ Chúa hẳn sẽ gặp nhiều gian nan, khốn khó… thậm chí, có khi phải trả một cái giá rất đắt. Vậy, trong cuộc sống thường ngày, chúng ta đã sống ơn gọi Ki-tô hữu của mình như thế nào? Chúng ta có dám can đảm làm chứng cho Chúa Ki-tô hay vẫn còn sống trong lo âu, sợ hãi; sợ không dám làm chứng, sợ không dám nói về Chúa Giê-su? Trong tình cảnh ấy chúng ta chưa gặp được Đấng Phục Sinh nên lúc nào cũng thấp thỏm lo âu, lúc nào cũng bồi hồi lo lắng, hay nói đúng hơn, tâm hồn chúng ta đang thiếu vắng sự bình an của Đấng Phục Sinh. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su đến giữa các môn đệ và nói: “Bình an cho anh em!” Đó là một thứ bình an mà các môn đệ đang rất cần để thoát ra khỏi sự sợ hãi vì vắng bóng Chúa. Chúa Giê-su đến và đứng giữa các môn đệ. Điều này nhắc nhở mỗi người Ki-tô hữu chúng ta rằng Chúa Ki-tô phải là trung tâm điểm của mọi cộng đoàn Ki-tô hữu và mọi người phải trở thành cánh tay nối dài của Ngài. Hẳn là không ít lần chúng ta đã khai trừ Chúa Phục Sinh ra khỏi cộng đoàn mình. Cám dỗ lớn nhất mà cộng đoàn Ki-tô hữu phải vượt qua là cái tôi cá nhân của mỗi người. Thông thường chúng ta hay lấy mình làm trung tâm và bắt người khác phải theo mình. Khi thành công, ta hân hoan nhận lãnh trách nhiệm. Khi thất bại, ta lại tìm cách thoái thác và đỗ lỗi cho người khác. Đó là cơn cám dỗ triền miên làm chúng ta đi lệch hướng. Quả thế, Chúa Ki-tô mới là trung tâm điểm của cộng đoàn chúng ta. Ngài mới là sợi dây liên kết mỗi người chúng ta lại với nhau. Thiếu bóng Ngài, hẳn chúng ta sẽ rơi vào tâm trạng của các Tông đồ khi xưa; vì sợ hãi mà cửa đóng then cái; vì sợ hãi mà co mình lại, không dám làm chứng-không dám nói về Chúa cho người khác. Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết mở cặp mắt tâm hồn mình ra để nhận diện bao cuộc hiện xuống của Chúa Thánh Thần trong đời mình và mở rộng tâm hồn để sống theo ơn thánh Ngài thôi thúc, hầu cuộc sống của chúng ta có thể đổi mới không ngừng trong tình yêu thương của Chúa. Amen. Lm G.B. Nguyễn Quốc Võng, OMI. Hãy Nhận Lấy Thánh Thần Cách đây 50 ngày, Giáo hội mừng lễ Chúa Giê-su Phục Sinh, và Chúa Nhật tuần trước, lễ Chúa Giê-su lên trời. Hôm nay Giáo hội mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống và cũng là thánh lễ kết thúc Mùa Phục Sinh. Trong thánh lễ hôm nay, cộng đoàn chúng ta suy ngắm hoạt động của Chúa Thánh Thần trong lịch sử ơn cứu độ, và sự hiện diện hoạt động của Ngài nơi các Tông đồ và trong Giáo hội để chúng ta biết sống niềm tin theo sự hướng dẫn của Ngài. 1. Hoạt động của Chúa Thánh Thần trong lịch sử cứu độ Chúng ta không thể tìm trong Cựu Ước Mặc khải trọn vẹn về Chúa Thánh Thần như trong Tân Ước, nhưng chúng ta có thể tìm trong đó rất nhiều tư tưởng phong phú và nhiều màu sắc về thực tại được gọi là Thánh Thần Thiên Chúa. Trước hết, trong sách Sáng thế, câu đầu tiên ghi: “Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Đất còn trống rỗng chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và Thần Khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước.” (St 1,2) Như vậy, sự hiện diện của “Thần Khí Thiên Chúa” bay là là trên mặt nước là một cách diễn tả quyền năng của Thiên Chúa biến đổi hư vô, tối tăm và sự chết thành sự hữu, ánh sáng và sự sống. Và qua Lời Thiên Chúa phán mọi sự được tạo dựng: Ánh sáng, trời đất, tinh tú, cỏ cây, súc vật… Còn khi tạo dựng sự sống con người, biến xác thể bùn đất thành thân thể sinh động, Thiên Chúa trao ban hơi thở, Thần Khí của Ngài cho con người để con người có sự sống: “Thiên Chúa đã nắn hình người với bụi lấy từ đất đai và Người hà hơi vào mũi nó và người đã thành mạng sống” (x. St 2,7) Như thế “thổi hơi” gợi lại công trình sáng thế, đặc biệt với con người. Và qua lời tiên báo về việc tái tạo Is-ra-el của ngôn sứ Ezechiel (x. Ed 37,9), ngôn sứ cũng nói về việc Thiên Chúa trao ban Thần khí mới, quả tim mới cho con người. Như thế, Thần Khí Thiên Chúa đã thực hiện việc tạo dựng mới. Rồi trong Tân Ước, cũng chính Thần Khí, hơi thở của Thiên Chúa luôn hiện diện từ khi Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể làm người cho đến ngày Giáo hội được khai sinh. Mở đầu sứ vụ, Đức Giê-su được Thần Khí Thiên Chúa Thánh hiến và sai đi loan báo năm hồng ân của Thiên Chúa. Trên bước đường truyền giáo, Ngài đã rao giảng về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa, luôn rộng lượng thứ tha cho người tội lỗi ăn năn hối cải để được ơn tha tội. Trong ngày Phục sinh, Chúa Ki-tô sống lại và hiện ra với các Tông đồ, Thánh Gio-an nhấn mạnh: “Ngài thổi hơi trên họ và nói với họ: Hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22). Thần Khí nơi Chúa Ki-tô Phục sinh làm cho các Tông đồ nên những con người mới: từ sợ hãi nên vui mừng hân hoan. Thần Khí đã tác động và biến đổi các Tông đồ kể từ lễ Ngũ Tuần sau Phục sinh, trở thành những chứng nhân can đảm, bất khuất, vượt qua mọi khó khăn, dù bị tù đày để loan báo Tin Mừng (x. Cv 2,28). 2. Chúa Thánh Thần, sức mạnh các hoạt động Tông đồ: Biến cố Ngũ tuần cũng gọi là lễ Hiện Xuống là bước khởi đầu cho những hoạt động kế tiếp mà Thánh Thần thực hiện trên toàn thế giới và trong cuộc sống con người. Sách Công vụ Tông đồ mô tả sự kiên này một cách thi vị và theo trình tự thời gian: 40 ngày sau khi sống lại, 10 ngày sau khi lên trời: “Chúa Thánh Thần ngự đến trong khung cảnh của tiếng động, gió mạnh và lưỡi lửa đậu trên đầu mỗi người và ai nấy được đầy tràn Thánh Thần” (Cv 2,1-4). Còn bài Tin Mừng hôm nay (Ga 20,19-22), Thánh Gio-an tường thuật lại Chúa Giê-su Phục sinh hiện ra đứng giữa các Tông đồ và nói rằng: “Bình an cho anh em. Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em… Hãy nhận lấy Thánh Thần”. Như thế trước lúc về trời, Chúa Giê-su đã truyền cho các Tông đồ rao giảng sự thống hối và làm phép rửa cho muôn dân được tha tội và được ơn cứu độ. Vì thế, sứ vụ chính yếu của Người Tông đồ là rao giảng sự thống hối và cầu bình an cho mọi người. Thánh Phao-lô trong thư gửi tín hữu Cô-rin-tô đã quả quyết: “mọi sự đều do tự Thiên Chúa, Đấng đã giảng hoà ta lại với chính mình Người nhờ Đức Ki-tô và đã ban cho chúng tôi được giúp việc giảng hòa” (2Cr 5,18). Nhưng chỉ trong sức mạnh của Thánh Thần, người Tông đồ mới đảm nhận được sứ vụ cao cả ấy. Chính Thánh Phao-lô đã cảm nghiệm được những hoa trái phát sinh khi có Thánh Thần trong mình, Ngài nói: “Hoa trái của Thánh Thần là bác ái, hoan lạc, bình an, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ”. Ngày xưa, Thánh Thần của Đấng Phục Sinh đã đến, Ngài mở ra cho các môn đệ một chân trời mới của cuộc sống mới. Các môn đệ đã mạnh dạn đi vào thế giới, mang tin vui đến cho mọi người, dù hoàn cảnh có thuận buồm xuôi gió hay gặp những trắc trở gian nan. Ngày nay, người Ki-tô hữu cũng lãnh nhận Thánh Thần, để có thể đi ra khỏi cánh cửa khép kín vì sợ hãi, mà mở rộng cõi lòng đón nhận và đến với tha nhân với vòng tay nối kết mang nguồn vui ơn cứu độ của Chúa đến cho con người. Do đó, lễ Hiện xuống không chỉ là ngày khai sinh Giáo hội, mà lễ Hiện xuống vẫn đang tiếp diễn, nghĩa là, Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động trong Giáo hội, để canh tân thế giới ngày nay. 3. Vai trò thiết yếu của Chúa Thánh Thần trong đời sống người Ki-tô hữu: Ngày nay trước viễn cảnh một thế giới ngập tràn bạo lực và khủng bố, chỉ dựa vào những giải pháp trần thế nhân loại không thể đẩy lùi được bao lực và khủng bố, bởi vì “oán không bao giờ diệt được oán”. Vậy chỉ có tình thương tha thứ “dĩ hòa vi quý” mới là giải pháp tối ưu giải quyết tận căn của chủ nghĩa bạo lực và khủng bố. Do đó, điều quan trọng trong công việc: “Tông đồ giáo dân” người Ki-tô hữu là phải trở nên “khí cụ bình an của Chúa” (Mt 10,12; Rm 12,18) phải cảm nghiệm được tình yêu thương của Thiên Chúa đang ở trong mình và biết chia sẻ tình yêu đó với mọi người xung quanh (1 Tx 2,8). Để thực thi được sứ mạng đó, Giáo hội phải truyền giáo, nhất là: “Giáo hội tại Châu Á phải là một Giáo hội truyền giáo. Theo ý định của Thiên Chúa là cứu độ hết mọi người, thế mà hôm nay rất ít người Châu Á biết Chúa và tin theo Chúa”. Quả thật Châu Á, trong đó có Việt Nam, có số dân đông nhất Năm châu, mà chỉ có 3% dân số tin theo Chúa. Đó là nỗi thao thức của Người Ki-tô hữu trong Giáo hội. Vì thế, hơn bao giờ hết, người tín hữu cần ý thức vai trò quan trọng thiết yếu của Chúa Thánh Thần, vì Ngài chính là căn nguyên sự sống và hoạt động của Giáo hội. Không có Thánh Thần thì cũng chẳng có điều chi thành tựu. Ngài đến để thông ban sự sống, để thánh hóa, để canh tân, để khai mở một cộng đoàn gia đình nhân loại mới trong Đức Kitô. Là Thần Chân Lý, Ngài đến để soi sáng cho mọi người biết điều hay lẽ phải, thúc giục người tội lỗi trở về nẻo chính đường ngay, hướng dẫn và đổi mới tâm tư nên người thánh thiện, biến đổi thế giới nên công bình bác ái. Vậy anh chị em hãy mở rộng cõi lòng để đón Chúa Thánh Thần. Xin Người ban lửa thiêng để tấm lòng được ấm áp và lộ trình cuộc đời được soi sáng, tránh xa u mê lầm lạc, luôn biết đi theo và đi đúng con đường Ngài chỉ dẫn. Hãy canh tân và đổi mới tâm hồn ngõ hầu người tín hữu trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần. Hãy làm điều gì cho Chúa, cho Hội Thánh và có ích cho anh chị em mình. Cụ thể như tận tình yêu thương, kính trọng phẩm giá của những người bất hạnh, nghèo khổ… “Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” lệnh truyền đó của Chúa Giê-su hôm nay cũng được chuyển đạt đến mỗi người Ki-tô hữu chúng ta, để chúng ta lên đường với sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta nhiệt tâm làm chứng cho sự thật, cho Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa trong thời đại hôm nay như các Tông đồ ngày xưa. Lm. Giuse Phạm Thanh Minh Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 30 tháng 05 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay