OMI VIỆT NAM::Lễ Mình Và Máu Thánh Chúa Ki-tô - Lễ Trọng Chúa Nhật Lễ Mình Và Máu Thánh Chúa Ki-tô - Lễ Trọng Thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 6,51-58) Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?” Đức Giê-su nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” Suy niệm: LƯƠNG THỰC THẦN LINH Nếu như trong đời sống, thể xác con người cần phải có các chất dinh dưỡng cung cấp đủ năng lượng mới có thể hoạt động và phát triển được, thì đời sống của linh hồn cũng không thể thiếu nguồn dinh dưỡng giúp sống và phát triển. Nguồn dinh dưỡng của linh hồn chính là Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu được ban tặng cho nhân loại. Ai siêng năng ăn và uống nguồn chất dinh dưỡng này, không những được bổ dưỡng thân xác mà còn được bảo đảm cho sự sống đời đời nữa. Ngày xưa Thiên Chúa đã ban Manna cho dân Do-thái trong sa mạc, không chỉ là thứ bánh để cứu họ thoát cơn đói, mà nó còn là thứ bánh nuôi dưỡng đức tin cho họ nữa. Bài đọc 1 hôm nay, trích Sách Đệ Nhị Luật thuật lại biến cố Thiên Chúa nuôi dân Người suốt hành trình sa mạc không chỉ bằng của ăn vật chất, mà đặc biệt là Người nuôi dưỡng đức tin cho họ. Bối cảnh Sách Đệ Nhị Luật cho thấy rằng; khi dân Do-thái ra khỏi đất Aicập, băng qua sa mạc, tiến về Đất Hứa, họ phải đối diện với nắng nóng, đói khát nơi sa mạc. Họ đã ngã lòng, thất vọng và kêu trách Thiên Chúa và ông Mô-sê. Thiên Chúa dủ lòng thương và đã ban Manna để nuôi họ suốt bốn mươi năm trường. Họ kêu khát, Thiên Chúa cho mạch nước vọt ra từ tảng đá để họ uống thỏa thê tại Mê-ri-ba. Họ thèm thịt, Thiên Chúa đã cho chim cút bay đến cho họ ăn đến phát ngán. Tác giả Sách Đệ Nhị Luật không dừng lại ở đó, mà còn nhắc nhở dân Do-thái và con cháu họ hãy nhìn các biến cố đó không phải là do ngẫu nhiên, mà là do quyền năng của Thiên Chúa. Quả thế, Thiên Chúa dùng sự thiếu thốn, đói khát trong sa mạc để thanh luyện đời sống đức tin của dân Người. Thiên Chúa ban bánh, nước và thịt để nuôi sống họ và nhất là để họ thêm tin tưởng vào quyền năng của Người. Qua đó dân Do-thái rút ra được bài học quý giá trong đức tin, đó là; khi họ phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa, họ sẽ được Người yêu thương, che chở, phù trì. Các phép lạ xảy ra trong hành trình sa mạc không chỉ để đáp ứng nhu cầu vật chất, mà qua đó, Thiên Chúa giúp cho đức tin của dân Người mỗi ngày một vững vàng hơn. Nếu như thời Cựu Ước Thiên Chúa đã nuôi dân Người trong hành trình sa mạc bằng Manna, bằng mạch nước từ tảng đá, thì thời Tân Ước, Thiên Chúa dưỡng nuôi Dân Mới là chúng ta bằng một thứ lương thực cao quý hơn gấp bội chính là Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô. Đây là lương thực thần linh, là nguồn năng lượng không chỉ để dưỡng nuôi thể xác, mà còn là nguồn lương thực đem đến sự sống đời đời. Như thế, những ai chối từ lương thực này sẽ dẫn đến suy kiệt và sẽ chết đời đời. Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã quả quyết: Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống. Với lời khẳng định này, Chúa Giêsu cho thấy bánh Ngài ban tặng có giá trị trổi vượt hơn gấp bội Manna ngày xưa. Bánh này quý hơn gấp bội, vì đây là bánh sự sống từ trời xuống, là lương thực thần thiêng mang lại sự sống đời đời. Chính vì thế, những ai đón nhận và ăn bánh này sẽ đón nhận được sự sống thần linh của Thiên Chúa. Trong bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu đã dùng quyền năng Thiên Chúa để biến bánh và rượu trở nên Thịt Máu Ngài để nuôi dưỡng linh hồn các tín hữu. Quả thế, những ai ăn bánh và uống máu ấy chính là ăn và uống Mình Máu Ngài. Người Do-thái ngày xưa và nhiều người ngày nay vẫn không muốn tin điều đó, vì thế họ cũng không muốn lãnh nhận Mình Máu Chúa. Quả thế, máu và thịt mà Chúa Giêsu muốn nói đến ở đây, chính là sự sống thần linh khi được chung phần với Ngài. Nhân loại hôm nay vẫn còn biết bao người sống trong cảnh nghèo đói và thiếu thốn lương thực. Hằng ngày vẫn còn biết bao người phải chết vì đói khát. Trên thế giới có nhiều người quá dư thừa của ăn của uống, trong khi đó còn biết bao người lại thiếu đói. Nghiêm trọng hơn nữa, nhiều Kitô hữu ngày nay đang rơi vào tình trạng thiếu đói về đời sống tinh thần, suy nhược về đời sống tâm linh. Họ thiếu đói về đời sống tâm linh, suy nhược trong đời sống đức tin, vì họ không muốn đón nhận lương thực thần linh là chính Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu. Vì không có sức sống của Thiên Chúa nên họ cũng không đủ sức để làm cho gia đình mình có sự sống của Chúa. Vì không có sức sống của Chúa nên họ để cho gia đình mình trở nên lạnh lẽo, khô héo tình người, trở thành môi trường cho ma quỷ và các con vi rút của tội lỗi tấn công, gặm nhấm các thành viên trong gia đình họ. Nhiều bạn trẻ chỉ lo chăm sóc cho sắc đẹp bên ngoài, mà coi thường việc bồi bổ tâm hồn. Nhiều bậc cha mẹ chỉ lo đầu tư cho con cái về học thức, nghề nghiệp, mà quên bồi bổ đời sống thiêng liêng cho chúng. Kết quả là xã hội có nhiều bạn trẻ thành tài nhưng lại thiếu tình người. Gia đình cũng từ đó mà có nhiều xáo trộn, và gây ra biết bao oan trái. Nhiều người để tội lỗi lâu ngày trong tâm hồn giống như một thứ bệnh mãn tính, không đến với bác sĩ nơi Bí tích Giải tội, khiến cho linh hồn họ bị tê liệt, mất khả năng tiếp nhận dinh dưỡng thiêng liêng là Mình Thánh Chúa. Nguyện xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng ta để mỗi người luôn biết siêng năng đón nhận Mình và Máu Thánh Chúa làm của ăn và là sức sống cho mình, cho gia đình, giúp chống lại sự tấn công của ma quỷ và thế gian, xác thịt và tội lỗi, nhất là được bảo đảm cho sự sống đời đời trong Nước Trời. Amen. Lm G.B. Nguyễn Quốc Võng, OMI. Tấm Bánh Tình Yêu Mỗi khi chiêm ngắm Thánh Thể Chúa, tôi không ngừng ngỡ ngàng trước tình yêu của Người. Tình yêu ấy vô cùng cao cả nhưng lại rất đỗi đơn sơ. Đơn sơ như hình ảnh tấm bánh. Tấm bánh, tình yêu gần gũi. Sao Chúa không hoá thân làm viên kim cương quý giá mà lại làm một tấm bánh? Tấm bánh bình thường, quen thuộc quá. Từ khi kinh tế phát triển, bánh càng ngày càng xuống giá, bớt được quý trọng. Tuy bình thường, nhưng bánh vẫn là lương thực cần thiết cho con người. Cũng như khí trời, như nước, bánh đi vào sinh hoạt hằng ngày của con người. Bình thường lắm nhưng không có không được. Chúa trở thành tấm bánh để gần gũi với loài người, để đi vào sinh hoạt đời thường của con người. Con người có thể đến với Chúa dễ dàng, không e ngại, sợ sệt. Chỉ là một tấm bánh vừa tầm tay mọi người. Chỉ là một tấm bánh sẵn sàng đáp ứng nhu cầu của con người. Thật khiêm nhường mà đầy ý nhị. Thật đơn sơ nhưng cũng thật sâu xa vì tấm bánh nói lên tình yêu tự hiến. Tấm bánh, tình yêu tự hiến. Bánh sẽ chẳng còn ý nghĩa nếu chỉ để trưng bày cho người ta chiêm ngắm. Bánh chỉ có ý nghĩa khi được sử dụng. Được sử dụng là bị bẻ ra, bị nghiền nát, bị tan biến, bị tiêu hoá. Vì thế, trở thành tấm bánh là chấp nhận chịu đau đớn, chịu huỷ hoại. Đây không phải là một chấp nhận bất đắc dĩ, vì tấm bánh bao giờ cũng mời mọc tiêu thụ. Khi xưng mình là bánh bởi trời, Chúa Giêsu bày tỏ một tình yêu tha thiết, sẵn sàng chịu nghiền nát, tan biến, chịu chết cho nhân loại. Chúa chịu chết cho ta được sống. Chúa chịu huỷ hoại cho ta được lành lặn các thương tích. Chúa bé nhỏ đi cho ta được lớn mạnh. Tấm bánh bị tiêu hoá để thực hiện một tình yêu hiệp thông. Tấm bánh, tình yêu hiệp thông. Chúa Giêsu tha thiết với sự hiệp thông. Người không ngừng mời gọi con người đến sống thân mật với Người. Người tự nhận mình là cây nho và mời gọi mọi người hãy trở thành cành nho gắn kết với cây nho. Hôm nay, Người còn chủ động trở thành tấm bánh để hoà vào từng giòng máu, từng thớ thịt của con người trong một kết hiệp sâu xa. Người tự tiêu huỷ mình để trở thành thịt máu của con người. Không còn sự kết hợp nào sâu xa khăng khít hơn nữa. Tấm bánh gợi lên một bàn tiệc tại đó anh em quây quần trong tình thương, chia sẻ lương thực và chia sẻ tâm tình. Không còn gì đẹp hơn. Chính Chúa Kitô tự hiến mình để quy tụ chúng ta. Chính Chúa Kitô bị bẻ ra để cho tình huynh đệ nhân loại được mặn mà thắm thiết. Với những gợi ý như thế, Chúa hướng dẫn tôi trong tình yêu mến, trong cử hành và trong cách sống Bí tích Thánh Thể. Yêu mến Bí tích Thánh Thể là gì nếu không phải là trở nên hiền lành khiêm nhường, sống gần gũi với những người nhỏ bé nghèo hèn? Cử hành Bí tích Thánh Thể là gì nếu không phải là chấp nhận hao mòn, quên mình, thiệt thòi vì Chúa và vì anh em? Sống Bí tích Thánh Thể là gì nếu không phải là xây dựng tình đoàn kết, tình huynh đệ với những người sống quanh ta, trong mọi môi trường cuộc sống? Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con cảm tạ tình yêu vô biên của Chúa. Con chúc tụng ngợi khen Chúa muôn đời. Amen. ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 13 tháng 06 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay Chúa Nhật I – Mùa Chay năm B Chúa Nhật VI – Thường Niên Chúa Nhật IV – Thường Niên Chúa Nhật III – Thường Niên Chúa Nhật II – Thường Niên