OMI VIỆT NAM::Thứ Bảy- Lễ Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Thứ Bảy- Lễ Vọng Phục Sinh Người đã trỗi dậy và đi Ga-li-lê trước các ông. Tin Mừng Mt 28,1-10 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu. Chiều ngày sa-bát, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi viếng mộ. Thình lình, đất rung chuyển dữ dội: thiên thần Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên; diện mạo người như ánh chớp, và y phục trắng như tuyết. Thấy người, lính canh khiếp sợ, run rẩy chết ngất đi. Thiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ: “Này các bà, các bà đừng sợ ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh. Người không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ Người đã nằm, rồi mau về nói với môn đệ Người như thế này: Người đã trỗi dậy từ cõi chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người. Đấy, tôi xin nói cho các bà hay.” Các bà vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay. Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói: “Chào chị em !” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà: “Chị em đừng sợ ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.” Suy niệm: Đêm Hồng Phúc Nhân Thế “Người đã trỗi dậy như Lời Người đã nói” (Mt 28,6) Nếu Mùa Chay giúp chúng ta sám hối tội lỗi và trở về với Thiên Chúa, thì Đêm Vọng Phục Sinh nói với chúng ta rằng: Thiên Chúa đã chết vì tội lỗi của nhân loại và Người đã sống lại vì chúng ta và mời gọi chúng ta hoan hỷ ra đi loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Nếu Mùa Chay giúp chúng ta hiểu ý nghĩa đau khổ của Ki-tô giáo thì Đêm Vọng Phục Sinh giúp chúng ta khám phá tình yêu Nhiệm Mầu Cứu Độ cho nhân loại, là Đức Ki-tô phải trải qua đau khổ mới đạt tới Vinh quang. Nếu Mầu Nhiệm Thập Giá giúp chúng ta hiểu rằng: Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá; với cái chết thật nhục nhã và đau thương ấy thì Đêm Vọng Phục Sinh giúp chúng ta nhận ra quyền năng Thiên Chúa. “Thiên Chúa Cha đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giê-su, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Ðức Giêsu K-itô là Chúa để Thiên Chúa Cha được vinh quang” (x. Pl 2, 7-11). Giáo Hội đang sống trong hoàn cảnh cả thế giới đang nhận lấy khổ đau và cái chết vì cơn đại dịch Covid 19. Vậy, Mầu Nhiệm Phục Sinh đang nói với chúng ta điều gì và đâu là ý nghĩa của Sứ Điệp Phục Sinh mà chúng ta đang cử hành đêm nay? Để cảm nghiệm Mầu Nhiệm Phục Sinh, chúng hãy dừng lại thật lâu bên mộ Chúa để cùng với các người phụ nữ trong Tin Mừng sau một đêm thấp thỏm không ngủ được, ngay khi trời vừa tảng sáng, đã vội vã chạy ra mộ, với dầu thơm để ướp xác Thầy. Nhưng khi đến nơi, các bà không thấy xác Thầy để ướp dầu thơm, mà các bà đã gặp chính Đức Giê-su, Đấng Phục Sinh. Quả thật, Đức Giê-su đã sống lại thật. Người hoàn toàn chiến thắng sự chết. Sự chết không còn làm gì được Người. Từ đây, sự Phục Sinh của Đức Giê-su đã trở nên nguồn mạch sự sống và là sự sống lại của mỗi người chúng ta. Thánh Phao-lô xác tín:“Nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em” (1Cr 15,17). Đã có bao nhiêu lễ Phục Sinh qua đi, nhưng thử hỏi, điều đó có giúp ích gì cho cuộc sống của chúng ta hôm nay? Mừng Mầu Nhiệm Chúa Ki-tô Phục sinh, mời gọi chúng ta hãy “giết chết” những gì là tính mê nết xấu trong con người cũ: đó là lòng ghen ghét, sự đố kỵ, tính lười biếng… để sống lại trong Chúa Ki-tô là con người mới của tình yêu thương, bao dung và tha thứ. Chỉ như vậy, việc chúng ta mừng lễ Chúa Phục Sinh mới thực sự có ý nghĩa và mang lại cho chúng ta niềm hy vọng được Phục Sinh với Chúa mai ngày. Đức Giê-su Ki-tô – Chúa chúng ta đã sống lại từ cõi chết, đang từng giây phút tìm chúng ta giữa cái chết trong đại dịch này và mồ chết do tội lỗi đem đến. Chính Người đang tìm chúng ta giữa cảnh đời đang đau khổ mà có lúc chúng ta cảm thấy cô đơn. Đức Giê-su Phục Sinh là nguồn hy vọng duy nhất của thế giới. Nơi Người, thần chết đã chịu thua. Nơi Người, quyền lực của hỏa ngục bị đánh bại; và chính nơi Người, nhân loại tìm được ơn giải thoát. Đức Giê-su Ki-tô – Chúa chúng ta đã sống lại từ cõi chết, để giúp chúng ta cảm nhận được tình yêu không bờ bến của Người. Tình yêu chiến thắng cả sự chết và để ta có thể hiểu rằng mọi lỗi lầm của ta không thể sánh được với tình yêu của Người, ví tựa hạt nước tan vào trong biển cả và ví tựa như hạt cát rơi vào biển đại dương mênh mông. Càng suy niệm về điều đó, ta lại càng cảm thấy thấm thía khi nghe những lời của tiên tri I-sai-a xưa nói:“Dầu tội ngươi có đỏ như son, cũng nên trắng như tuyết; có thẫm tựa vải điều cũng nên trắng như bông” (Is 1,18). Tội lỗi vốn là điều đáng chê trách và cần được loại bỏ nếu không muốn nói là điều kinh tởm vì Đức Giê-su Chúa chúng ta đã phải trả một cái giá thật đắt cho điều đó. Thế nhưng, có đôi khi chính nhờ những vấp phạm bản thân mà ta lại được lớn lên và tín thác hơn vào tình yêu Thiên Chúa. Nhờ những lúc thấy cuộc đời tối tăm mà ta mới nhận ra rằng ánh sáng thật cần thiết. Tội trở nên hồng phúc cho nhân thế khi ta biết nhận ra tình yêu Thiên Chúa để sẵn sàng phó thác cuộc sống ta cho Người. Tội chỉ trở nên là tội hồng phúc, khi ta biết vượt qua để nhận lãnh ơn Cứu độ, ân sủng của Người để kiên cường chiến đấu giữ vững niềm tin trong mọi thử thách. Hiểu được giá trị sâu xa ấy, ắt hẳn chúng ta thấy mọi sự dưới cái nhìn hoàn toàn khác khi phải đối diện với những yếu đuối của bản thân và tha nhân. Ta không thất vọng cũng chẳng lên án ai. Đức Giê-su đã chỗi dậy, Người ban cho chúng ta tất cả tình yêu và niềm hy vọng. Đêm nay, khi tham dự Mầu Nhiệm Vượt Qua của Đức Giê-su, chúng ta cùng nhau cảm tạ Thiên Chúa và quyết tâm sống lại với Người bằng cách chia sẻ niềm tin Phục Sinh của mình cho tha nhân, bằng một đời sống chứng ta theo Chúa với sứ mạng Loan Báo Tin Mừng. Vì thế, ta hãy cùng hát lên: ALLELUIA ! ALLELUIA!!! Chúa đã sống lại thật! ALLELUIA! Đêm Vọng Phục Sinh Năm 2020 Lm. Phêrô Nguyễn Trọng Đường, SVD Niềm Hy Vọng Phục Sinh 1. "Thiên Chúa phán: "Hãy có ánh sáng"; và có ánh sáng" (St 1,3). Một sự bùng nổ của ánh sáng, mà Lời Chúa mang đến từ hư vô, xé toạc màn đêm đầu tiên, đêm của Tạo Dựng. Thánh Tông Ðồ Gio-an viết: "Thiên Chúa là ánh sáng, và trong Ngài, chẳng hề có tối tăm" (1Ga 1,5). Thiên Chúa đã không tạo nên bóng tối nhưng là ánh sáng! Và sách Khôn Ngoan, tiết lộ rõ ràng rằng công việc Thiên Chúa luôn có mục đích tích cực, thế nên: "Ngài tạo ra muôn vật để chúng hiện hữu, và các loài trên thế giới loài nào cũng lành mạnh. Và giữa chúng, không thấy loại nào mang nọc độc phá hoại, và dương thế thì tương khắc với cõi âm" (Khôn ngoan 1,14). Trong đêm đầu tiên, đêm của Tạo Dựng, đâm rễ Mầu Nhiệm Phục Sinh, mầu nhiệm mà theo sau thảm kịch của tội lỗi, tiêu biểu cho sự phục hồi và đăng quang của sự bắt đầu tiên khởi ấy. Ngôi Lời chí thánh tạo ra muôn vật và, trong Chúa Giê-su, đã hóa thành nhục thể cho sự cứu độ chúng ta. Và nếu thân phận của A-đam đầu tiên là trở lại với đất từ nơi đã được tạo thành (x. St 3,19), A-đam cuối cùng đã đến từ trời cao để quay lại đó trong vinh quang, hoa quả đầu mùa của nhân loại mới (x. Ga 3,13; 1Cor 15,47). 2. Một đêm khác nữa thiết lập biến cố nền tảng trong lịch sử Is-ra-el: đó là cuộc Xuất Hành kỳ diệu từ Ai Cập, câu chuyện được đọc mỗi năm trong đêm Vọng Phục Sinh long trọng. "Chúa khiến gió đông thổi lên thật mạnh càn quét mặt biển suốt đêm, làm cho biển cạn hết. Nước rẽ đôi như vậy đã giúp con dân Is-ra-el đi thẳng vào lòng biển như đi trên đất khô, với nước dựng như bờ tường hai bên tả hữu họ" (Xuất hành 14,21-22). Dân Chúa được sinh ra trong "phép rửa tội này" nơi Biển Ðỏ, khi họ chứng kiến cánh tay quyền năng của Thiên Chúa, Ðấng cứu họ khỏi nô lệ để dẫn đưa họ đến miền đất hứa của tự do, công lý và hòa bình. Ðây là đêm thứ hai, đêm của Xuất Hành. Lời tiên tri của Sách Xuất Hành ngày hôm nay, cũng được thực hiện cho chúng ta, những người là Dân Is-ra-el theo Thần Khí, hậu duệ của Ab-ra-ham do bởi đức tin (x. Rm 4,16). Trong cuộc Vượt Qua của Ngài, như Môi-sen mới, Ðức Ki-tô đã cho chúng ta vượt qua sự nô lệ của tội lỗi để đến với sự tự do của con cái Thiên Chúa. Nếu chúng ta cùng chết với Ðức Giê-su, chúng ta sẽ vươn tới cuộc sống mới, nhờ vào quyền năng của Thánh Thần của Người. Phép Rửa của Người đã trở nên phép rửa của chúng ta. 3. Cả anh chị em cũng sẽ nhận được phép Rửa này, phép Rửa đưa chúng ta vào trong cuộc sống mới, những tân tòng thân mến từ nhiều quốc gia: từ Albania, Trung Quốc, Nhật Bản, Ý, Ba Lan, và Cộng Hòa Dân Chủ Congo. Hai người trong số anh chị em, một bà mẹ Nhật Bản và một bà mẹ Trung Quốc, mỗi người mang theo với mình một cháu bé, như thế, trong cùng một nghi thức này, cả mẹ lẫn con đều cùng được rửa tội. "Trong đêm cực thánh này", khi Ðức Ki-tô trỗi dậy từ kẻ chết, anh chị em cũng sẽ cảm nhận một cuộc "xuất hành" thiêng liêng: hãy bỏ lại phía sau cuộc đời trước đây của anh chị em và tiến vào "miền đất của sự sống". Ðây là đêm thứ ba, đêm của sự Phục Sinh. 4. "Ðêm diễm phúc của tất cả các đêm, được Thiên Chúa chọn để thấy Ðức Ki-tô trỗi dậy từ kẻ chết!" Chúng ta hát lên những lời này trong lời Công Bố Phục Sinh vào đầu buổi Canh Thức long trọng, Mẹ của mọi đêm Canh Thức. Sau đêm thảm kịch của Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, khi "quyền lực của tối tăm" (Lc 22,53) dường như thắng thế trên Ðấng là "ánh sáng thế gian" (Ga 8,12), sau cái yên lặng bao trùm của Ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, trong đó Ðức Ki-tô, sau khi hoàn tất công việc của Người trên trần gian, nghỉ ngơi trong mầu nhiệm của Chúa Cha và mang sứ điệp của sự sống vào trong cõi âm, cuối cùng chiêm ngắm đêm trước "ngày thứ ba", mà theo Thánh Kinh, Ðấng Mê-si-a sẽ trỗi dậy, như chính Người thường báo trước cho các môn đệ của Ngài. "Ðêm thật hồng phúc, khi thiên đàng giao duyên cùng thế gian và con người được hòa giải với Thiên Chúa!" (Công Bố Phục Sinh). 5. Ðây là đêm của các đêm, đêm của đức tin và hy vọng. Trong khi tất cả đang chìm trong bóng đêm, Thiên Chúa - Ánh Sáng - vẫn chiêm ngắm. Cùng với Ngài, những người hy vọng và tín thác nơi Người cũng chiêm ngắm. Lạy Ðức Mẹ, đây thật là đêm của Mẹ! Khi những ánh sáng cuối cùng của ngày Sa-bát tắt dần, và hoa quả của lòng Mẹ nằm trong lòng đất, trái tim của Mẹ cũng chiêm ngắm! Ðức tin của Mẹ và hy vọng của Mẹ nhìn tới trước. Ðàng sau tảng đá nặng nề, đức tin và hy vọng của Mẹ đã thấy trước ngôi mộ trống không; đàng sau màn đêm dày đặc, đức tin và hy vọng của Mẹ đã le lói buổi ban mai của sự Phục Sinh. Lạy Mẹ, xin cho chúng con cũng chiêm ngắm trong sự yên lặng của đêm nay, tin tưởng và hy vọng vào Lời Thiên Chúa. Như thế chúng con sẽ gặp, trong sự viên mãn của ánh sáng và cuộc sống, Ðức Kitô, hoa quả đầu mùa của sự sống lại, đấng hiển trị cùng Chúa Cha và Chúa Thánh Thần cho đến muôn đời. Allêluia! Bài Giảng của ÐTC Gioan Phaolô II trong Ðêm Vọng Phục Sinh. J.B. Ðặng Minh An-dịch Nguồn: gplongxuyen.org Ngày 11 tháng 04 Năm 2020 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay