OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XIII – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XIII – Thường Niên Đức Giê-su nhất quyết đi Giê-ru-sa-lem. Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo. Tin Mừng Lc 9,51-62 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến. Nhưng dân làng không đón tiếp Người vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem. Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng : “Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không ?” Nhưng Đức Giê-su quay lại quở mắng các ông. Rồi Thầy trò đi sang làng khác. Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng : “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” Người trả lời : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” Đức Giê-su nói với một người khác : “Anh hãy theo tôi !” Người ấy thưa : “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.” Đức Giê-su bảo : “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.” Một người khác nữa lại nói : “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.” Đức Giê-su bảo : “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.” Suy niệm: Người môn đệ Đức Giêsu Chân tính người môn đệ Đức Giêsu. Ông Dunan, người sáng lập hội Hồng Thập Tự quốc tế đã cho khắc trên ngôi mộ của mình hàng chữ ‘Hoặc tôi là môn đệ Đức Giêsu, hoặc tôi không là gì cả’. Cũng vậy, mọi người chúng ta đều được mời gọi trở nên môn sinh của Chúa. Nhưng, chân tính đích thực của người môn đệ Chúa Giêsu là gì? Trong Giáo hội có nhiều loại hình ơn gọi khác nhau: làm Linh mục, làm tu sỹ, hay sống bậc sống giáo dân. Nhưng tất cả các ơn gọi ấy đều có một mẫu số chung, đó là trở nên môn đệ Đức Giêsu và bước đi theo Ngài. Ai là môn đệ Đức Giêsu? Câu chuyện được thuật lại trong bài Tin mừng hôm nay cho chúng ta câu trả lời. Thánh Luca lược tóm 2 loại môn đệ. Loại thứ nhất là những học trò được Chúa Giêsu ưu tuyển, đặc biệt có nhóm 12. Hai khuôn mặt tiêu biểu thuộc nhóm này mà bài Tin mừng hôm nay nhắc tới là Giacôbê và Gioan. Hai ông thuộc loại ‘Top ten’, là 2 trong 4 môn đệ đầu tiên được Chúa Giêsu trực tiếp tuyển chọn. Chính Đức Giêsu đã gọi và chọn các ông. Đáp lại lời mời gọi đó, các Ngài đã bỏ mọi sự, bỏ cha mẹ, bỏ ruộng vườn, bỏ cả vợ con, bỏ chài và lưới là những phương tiện mưu sinh hằng ngày, để bước đi theo Chúa. Chúa Giêsu đã chọn các môn sinh không theo bất cứ một tiêu chuẩn nào như chúng ta thường hay nghĩ. Ngài không cần những người tài giỏi, có học vị hay bằng cấp cao sang. Ngài cũng không tuyển chọn các tông đồ từ những con người xuất sắc theo tiêu chuẩn đạo đức xã hội. Những học trò đầu tiên đến với Đức Giêsu chỉ là những ngư dân rất bình thường, đầy những tật xấu và khuyết điểm. Cụ thể, chúng ta hãy nhìn vào hai anh em con ông Giêbêdê mà bài Tin mừng hôm nay nhắc đến. Cả 2 là những chàng thanh niên tính nóng như lửa. Các ông hậm hực và cay cú khi thấy dân làng Samari không đón tiếp Chúa, nên đã nóng nảy xin Chúa cho lửa từ trời xuống thiêu đốt ngôi làng, để họ chết hết cho bõ ghét. Hai ông lại còn tỏ ra quá tham quyền cố vị, xin cho một người được làm ‘thủ tướng’, còn người kia làm ‘chủ tịch nước’ trong vương quốc mà Đức Giêsu sẽ thiết lập. Điều đó cho thấy rằng những môn đệ đầu tiên được Chúa tuyển chọn hoàn toàn không phải là những con người hoàn hảo hay xuất chúng. Ngài chọn các ông chỉ vì Ngài muốn như vậy. Đơn giản thế thôi. Loại môn đệ thứ 2 là những con người mà Chúa Giêsu chưa mời gọi bao giờ, nhưng vẫn khao khát muốn đi theo Chúa để trở thành học trò của Ngài. Cụ thể là hai thanh niên được nhắc đến trong bài Tin mừng hôm nay. Hai chàng nhìn vào Chúa Giêsu như một thần tượng, và mong muốn được trở nên môn đệ của Ngài. Hai bạn thanh niên này thực sự chưa hiểu rõ lý tưởng mà họ đang ôm ấp. Một người xin phép trở về nhà chôn cất ông bố vừa mới chết. Người kia xin về từ biệt gia đình và những người thân quen trước khi lên đường đi xa. Những lý do đó rất chính đáng, nhưng đối với Chúa Giêsu thì không phải vậy. Ngài đặt ra điều kiện tiên quyết và tuyệt đối, là phải cắt đứt mọi dính bén một cách vô điều kiện. “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”, hoặc “Ai đã tra tay cầm cầy mà còn ngoái cổ lại phía sau thì không xứng đáng làm môn đệ thầy”. Như vậy Chúa nói với 2 bạn trẻ đang thai nghén hoài bão để trở nên môn đệ, là phải đặt Ngài vào chỗ tối thượng. Đồng thời, Chúa cũng nhắc cho chúng ta biết rằng, chân tính đích thực của người môn đệ là phải tuyệt đối thuộc trọn về Ngài, không chút vướng bận hay so đo tính toán. Hành trình của người môn đệ: ‘Sequela Christi’ (Theo Chúa Kitô). Trình thuật Tin mừng hôm nay nằm trong bối cảnh Chúa Giêsu và các học trò đang trên đường lên Giêrusalem. Thuật ngữ ‘lên Giêrusalem’ hàm chứa mầu nhiệm Thập giá và cái chết. Chúa tiến về Giêrusalem để hoàn tất kế hoạch cứu chuộc mà Chúa Cha đã hoạch định. “Ngài sẽ lên Giêrusalem, sẽ bị nộp trong tay người tội lỗi, sẽ bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại” (Mt 16,21; Mc 8,31-33; Lc 9,22). Thánh Luca còn nói rõ hơn về cuộc hành trình ấy trong câu đầu tiên của bài Tin mừng hôm nay: “Khi đã tới ngày Đức Giêsu được rước lên trời, Người nhất quyết lên Giêrusalem (c.51). Như vậy, rõ ràng thánh Luca muốn lồng ghép ơn gọi và cuộc hành trình của các môn đệ đan kết với mầu nhiệm Thập giá. Cũng vậy, đã nhiều lần Chúa Giêsu gợi nhắc: “Ai muốn theo tôi, hãy bỏ mình vác thập giá hằng ngày mà theo” (Mc 8,34; Lc 9,23-27…). Bài học căn bản Chúa nhắc đi nhắc lại cho các học trò, đó là tinh thần từ bỏ. Theo Chúa không phải để tìm kiếm vinh hoa phú quý hay lợi lộc trần thế, nhưng là dần dần đi vào mầu nhiệm tự hủy cách tròn đầy. Các môn đệ không hiểu, hay nói chính xác hơn, họ chưa hiểu. Chỉ sau này, sau khi Đức Giêsu sống lại, các Ngài mới dần nghiệm ra những lời chỉ dạy của Chúa Giêsu năm xưa, và từ đó các Ngài ra đi làm chứng nhân cho Thầy mình, sẵn sàng chấp nhận cái chết để đi vào mầu nhiệm Thập giá một cách trọn vẹn. Đó là căn tính đích thực của những môn đệ Chúa Giêsu. Thách đố cho mọi Kitô hữu ngày hôm nay. Khi xem cuốn phim tài liệu về Cha John Lee, nhiều người đã xúc động đến rơi lệ. Ngài là một linh mục trẻ đầy tài năng, đã tốt nghiệp bác sĩ tại Hàn quốc. Tương lai đang rộng mở nếu Ngài ở lại trong nước để làm việc. Nhưng Cha Lee đã từ bỏ tất cả, tình nguyện sang Phi Châu truyền giáo. Ngài chọn nơi xa xôi và nghèo nàn nhất tại Sudan để dấn thân phục vụ. Bốn năm trước đây, Ngài đã chết vì bệnh ung thư. Dân chúng tại Sudan, đặc biệt giới trẻ khóc thương Ngài thảm thiết. Họ nhận ra hình ảnh Chúa Giêsu rất gần gũi và sống động nơi vị tu sỹ đầy nhiệt huyết này. Ngài là một tu sỹ dòng Salêdiêng DonBosco thuộc tỉnh dòng Hàn quốc. Cha John Lee đã chết, đã đi vào mầu nhiệm tự hủy và đạt đến đỉnh cao của cuộc sống trở nên môn đệ Đức Giêsu một cách đích thực. Đó là mẫu gương và cũng là thách đố cho tất cả mọi người chúng ta. Kết luận “Hoặc tôi là môn đệ Chúa Giêsu, hoặc tôi không là gì cả”. Đây là câu châm ngôn của ông Dunan, của nhiều vị truyền giáo, của rất nhiều bạn trẻ đã và đang từ bỏ mọi sự để bước theo Chúa trên con đường trọn lành. Còn bạn và tôi, chúng ta đã chọn và thể hiện lý tưởng đó như thế nào? Lm Văn Hào SDB Nguồn:gplongxuyen.org Chọn Lựa Sinh ra và sống ở trên đời, mỗi chúng ta luôn được đặt trước những lựa chọn. Chọn cho mình một lý tưởng sống, một hướng đi đúng là điều rất quan trọng. Đã là người, ai trong chúng ta cũng phải đối diện với những chọn lựa diễn ra trong đời sống thường ngày. Tương lai đời ta tùy thuộc vào những lựa chọn. Người ta nói: đời là một cuộc lựa chọn, chọn đúng thì hạnh phúc và chọn sai thì ngược lại. Vì thế, mỗi chúng ta hãy cẩn trọng khi chọn lựa. Các bài đọc hôm nay nói về chọn làm môn đệ và sự đáp của con người trước ơn gọi ấy. Chúa mời gọi gọi chúng ta và chúng ta tự do chọn theo Chúa hay không. Nếu lựa chọn theo Chúa, mỗi chúng ta hãy hoàn toàn dấn thân cho chọn lựa này và tự do theo Chúa với tinh thần yêu mến, trung kiên. Trong kho tàng chuyện ngụ ngôn có một câu chuyện dí dỏm như sau: Một con khỉ cầm hai nắm đậu rồng, bỗng một hạt đậu rơi xuống đất. Nó tính nhặt hạt đậu đó lên, nhưng không ngờ vừa nhón tay xuống nhặt thì lại rơi thêm hai mươi hạt nữa. Nó định nhặt hai mươi hạt đậu đó lên, ai ngờ vừa mở ngón tay, cả nắm đậu trong tay bị bung ra hết. Con khỉ hoảng hốt giơ tay kia ra để nhặt thì đậu trong tay ấy rơi ra hết, nó dùng cả tay lẫn chân vét đậu lại, nhưng càng khều thì đậu càng văng ra xa. Cuối cùng cả hai nắm đậu tản ra trên mặt đất như một đám khói. Hôm nay, chúng ta cùng tìm hiểu xem ngôn sứ Ê-li-sa và những người muốn theo Chúa đã chọn lựa thế nào, đồng thời suy tư về những khó khăn có thể gặp phải với chọn lựa làm môn đệ Chúa. Ngôn sứ Ê-li-sa chọn làm tiên tri của Thiên Chúa Ê-li-sa là một nông dân khá giả, sở hữu 12 cặp bò và một cánh đồng rộng lớn. Một con người, xét theo cái nhìn của người đời là người giàu có, đang sống hạnh phúc với những gì mình sở hữu. Tuy nhiên, khi được ngôn sứ Ê-li-a ném tấm áo choàng lên người, Ê-li-sa đã lựa chọn theo Chúa và bỏ lại tất cả tài sản. Khi chọn trở thành tiên tri của Thiên Chúa cho dân Ít-ra-en, Ê-li-sa không sợ hãi bất kỳ thế lực nào và kiên quyết bảo vệ quyền của Thiên Chúa, chống lại sự bất công, chống lại việc thờ ngẫu tượng. Ông hăng say và trung thành với chọn lựa làm ngôn sứ của Chúa. Người môn đệ hãy chọn Chúa trên tất cả Khi Chúa Giê-su và các môn đệ đang trên hành trình lên Giê-ru-sa-lem thì có ba người đến gặp Chúa và xin được làm môn đệ Chúa. Chúng ta thấy ba người chọn theo Chúa với ba thái độ khác nhau và đối với mỗi người, Chúa Giê-su nhấn đến những khía cạnh khác nhau của tư cách người môn đệ. Với người thứ nhất, khi nghe anh ta chọn theo Chúa, Chúa chỉ cho anh ta thấy mức giá đòi hỏi khi chọn trở thành môn đệ Chúa, đó là sẵn lòng từ bỏ tất cả mọi thứ để đi theo và làm môn đệ Chúa. Với người thứ hai, Chúa Giê-su nhấn mạnh đến sự từ bỏ triệt để khi chọn lựa theo Chúa. Anh ta xin về chôn cất cha xong thì sẽ đến theo Chúa nhưng Chúa yêu cầu: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa” (Lc 9,60). Như vậy, khi chọn theo Chúa thì ngay cả các phong tục, nghi lễ tôn giáo cũng trở thành thứ yếu để ưu tiên cho việc loan báo triều đại Thiên Chúa. Với người thứ ba, Chúa Giê-su khẳng định với anh ta, khi đã chọn theo Chúa rồi thì mối quan hệ gia đình máu không được ưu tiên hơn tư cách môn đệ. Chúa nói: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” (Lc 9,62). Như vậy, ai đã chọn Chúa làm lẽ sống đời mình thì không nên quá bận tâm lo lắng chuyện thế gian, chuyện gia đình. Trong đời sống, chúng ta thường phải chọn lựa. Chọn lựa là chấp nhận hy sinh, chọn cái này và từ bỏ cái kia. Khi yêu cầu chúng ta phải ưu tiên chọn sứ vụ tông đồ hơn người thân yêu, Chúa Giê-su không dạy sống vô cảm, bất hiếu với cha mẹ nhưng dạy ta hãy can đảm chọn lựa Nước Trời trước và mọi sự Người sẽ ban cho sau. Hôm nay, Chúa Giê-su mời gọi chúng ta hãy tự vấn xem: đâu là lựa chọn ưu tiên một? Nếu hôm nay, Chúa Giê-su gặp chúng ta và gọi chúng ta theo Ngài, chúng ta có xin phép về làm điều gì đó trước rồi mới chọn theo Chúa không? Xin Chúa cho chúng ta can đảm sống với lựa chọn là Ki-tô hữu. Là con Chúa, chúng ta hãy ưu tiên chọn giữ và sống luật Chúa, luật giáo hội hơn là chiều theo sự dễ dãi của thân xác. Thanh Tùng OMI. Ngày 25 tháng 06 Năm 2022 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay