OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XXI – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XXI – Thường Niên Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Tin Mừng Ga 6,54a.60-69 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã tuyên bố : “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời.” Nghe vậy, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?” Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. “Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Người nói tiếp : “Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa. Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?” Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.” Suy niệm: Lời Ban Sự Sống Đời Đời Khởi đi từ tình mục tử ấp ủ đoàn chiên bơ vơ không người chăn dắt (x. Mc 6, 30-34), Chúa Giê-su đã “chạnh lòng thương”, làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng (x. Ga 6, 1-15). Từ của ăn vật chất, Chúa gợi lên nơi họ khát vọng sống trường sinh, muốn được họ phải đi tìm Chúa, tin vào Chúa, ăn chính thịt và uống máu Chúa là bánh hằng sống từ Trời xuống (x. Ga 6, 16-60). Với diễn từ của Chúa Giê-su về bánh hằng sống tại Hội đường Do-thái ở Ca-pha-na-um, nhiều người bỏ Chúa, còn các môn đệ không chấp nhận điều ấy, họ nói: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” (Ga 6, 60) Tại sao họ lại có thái độ khước từ Chúa đến như vậy? Còn chúng ta ngày hôm nay thì sao? Có người khước từ Vấn đề ở đây là “ăn thịt và uống máu” (Ga 6,54) một con người có tên là Giê-su, đồng hương với họ để được sống đời đời. Chúa Giê-su cố tình nói như thế, đây là một vấn đề rất cam go, một khúc quanh trong cuộc đời công khai của Chúa. Dân chúng và cả các môn đệ trước đây rất phấn khởi đi theo Chúa, thấy Chúa làm phép lạ; cả việc hóa bánh ra nhiều cũng là một mạc khải về Ðấng Mê-si-a, khiến họ muốn tung hô và tôn Chúa Giê-su làm vua Ít-ra-en, nhưng chắc chắn ý Chúa Giê-su không như vậy. Với diễn từ dài, Chúa làm dịu bớt sự phấn khởi trong dân và tạo nên sự bất đồng nơi nhiều người. Chúa giải thích hình ảnh bánh ấy chính là Chúa và khẳng định Người đã được Chúa Cha sai đến để hiến mạng sống, ai muốn theo Người, thì phải kết hiệp mật thiết với Người, và tham gia vào hy tế tình thương của Người. Khi nghe những lời ấy, dân chúng hiểu rằng ông Giê-su này không phải là Đấng Mê-si-a như họ tưởng. Người không tìm kiếm sự đồng thuận để chinh phục thành Giê-ru-sa-lem; trái lại, Người muốn vào Thành để chia sẻ số phận của các vị ngôn sứ: hiến mạng sống trở nên tấm bánh vì Thiên Chúa và cho loài người. Những tấm bánh đó, được bẻ ra cho hàng ngàn người, không muốn khơi lên một hành trình đắc thắng, nhưng tiên báo hy tế trên Thập Giá, trong đó Chúa Giê-su trở thành Bánh được bẻ ra nuôi nhiều người, trở thành mình và máu được dâng hiến để đền tội cho thế gian được sống. Chúa muốn đám đông dân chúng tỉnh ngộ, nhất là khơi lên nơi các môn đệ một quyết định. Và thực tế là: “Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người” (Ga 6, 66) Có người quyết tâm theo Chúa Nếu có môn đệ nói: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” (Ga 6, 60) trước sự hiến thân trọn vẹn của Chúa, là vì họ không muốn từ bỏ bản thân, để cho mình tham dự và biến đổi đến độ sống nhờ Chúa khi đón nhận hồng ân nay. “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” (Ga 6, 60), khó nghe vì người ta lẫn lộn tự do với không bị ràng buộc, coi Thiên Chúa như một giới hạn tự do, gạt bỏ Thiên Chúa ra ngoài. Chính ảo tưởng này tạo ra lo âu sợ hãi và dẫn tới sự tiếc nuối quá khứ. Người Do-thái trong sa mạc đã nói: “Ước gì chúng tôi được chết vì tay Chúa ở đất Ai Cập...” (Xh 16, 3); còn Ê-li-a thì thưa: “Lạy Chúa, đã đủ rồi, xin cất mạng sống con đi: vì con chẳng hơn gì các tổ phụ con” (1V 19, 4). Tại thung lũng Si-khem, nơi tổ phụ Ap-ra-ham và Xa-ra trú ngụ. Giô-sua kêu mời dân ra đứng trước tôn nhan Thiên Chúa và làm một quyết định dứt khoát: “Nếu các người không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn … tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông đã tôn thờ…hoặc các thần của người xứ A-mô-rê, nơi các ngươi đang ở, về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa". Dân trả lời "Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần Ngoại, Chúa là Thiên Chúa chúng tôi” (x. Jos 24, 15-17). Bài Tin Mừng hôm nay cũng đòi hỏi thính giả của Chúa Giê-su làm một quyết định tương tự sau khi nghe giảng về Bánh hằng Sống là máu thịt Chúa. Nhưng vì lời chướng tai của mình, họ đã bỏ đi, chỉ còn lại Phê-rô và nhóm Mười hai. Phê-rô mạnh dạn thưa: “Lạy Thầy chúng con biết sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời” (Ga 6, 68). Hôm nay, chúng ta thưa với Chúa Giê-su rằng, lạy Chúa, trong sự khiêm nhường thẳm sâu, tin tưởng vào Chúa là Lời cuối cùng và chung kết của Thiên Chúa nhập thể, đến gặp gỡ chúng con. Chúa là Lời vĩnh cửu, trở thành man-na đích thực, là bánh sự sống (x. Ga 6,32-35), chúng con muốn trung thành với Chúa bây giờ và mãi mãi, cũng như Phê-rô: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời” (Ga 6, 68). Chúa có lời ban sự sống Thánh Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II dạy: Những ai ăn Đức Ki-tô trong Thánh Thể không cần phải chờ đến đời sau mới đón nhận được sự sống vĩnh cửu, nhưng họ đã chiếm hữu sự sống đó ngay đời này, như những hoa quả đầu tiên của sự viên mãn mai sau, sự viên mãn liên quan đến toàn thể con người. Trong Thánh Thể, chúng ta cũng nhận được bảo đảm là thân xác chúng ta sẽ được sống lại trong ngày tận thế: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết” (Ga 6,54). Sự bảo đảm này về sự sống lại mai sau bắt nguồn từ sự kiện thân xác của Con Người, được trao ban làm của ăn, là chính thân xác trong tình trạng vinh hiển sau khi sống lại. Với Thánh Thể, chúng ta như thể biết được “bí mật” của sự sống lại. Vì thế, Thánh Inhatiô thành Antiokia đã định nghĩa cách xác đáng Bánh Thánh như là “linh dược đem lại sự bất tử, một phương thuốc diệt trừ sự chết”. Chiều hướng cánh chung được gợi lên trong Thánh Thể…Khi cử hành hy tế của Con chiên, chúng ta được liên kết với “phụng vụ” trên trời và trở nên thành phần của một đoàn người đông đảo lớn tiếng tung hô: “Chính Thiên Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta” (Kh 7,10). Thánh Thể quả thật là một thoáng hiện của thiên đàng trên trái đất. Thánh Thể là một tia sáng huy hoàng của Giê-ru-sa-lem thiên quốc xuyên qua lớp mây mù của lịch sử chúng ta và soi sáng cho cuộc hành trình của chúng ta. (Trích Thông Điệp Ecclesia De Eucharistia số 18-19). Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ Nguồn:gplongxuyen.org Chọn Chúa Sống là phải lựa chọn, và cuộc đời là một chuỗi những lựa chọn. Mỗi lựa chọn nói lên tầm nhìn và giá trị nhân cách của một con người, nhất là những lựa chọn quan trọng có tính quyết định về vận mệnh của đời mình, của cộng đoàn hay của dân tộc mình. Các bài đọc hôm nay nói đến việc lựa chọn, và đời sống của người Ki-tô hữu là một chuỗi những lựa chọn liên lỉ. Qua những lựa chọn, chúng ta xác định mình đứng về phía Thiên Chúa hay chống lại Ngài; chọn Thần Khí Chúa để được sống hay chọn thế gian vật chất để rồi phải hư mất. Xưa khi Israel đã vào đất hứa, ông Giô-suê triệu tập tất cả 12 chi tộc tại Si-khem. Ông nhắc lại tất cả những điều mà Thiên Chúa đã làm cho họ, và kêu gọi họ hãy lựa chọn dứt khoát: một là trung thành thờ Đức Chúa; hai là thờ các thần tượng khác, chứ không thể làm tôi hai chủ. Chọn phụng thờ Chúa thay vì thờ các thần tượng khác Bài trích sách ngôn sứ Giô-suê cho thấy, sau khi kết thúc hành trình gian khổ trong cuộc Xuất hành, dân Ít-ra-en đã được vào cư ngụ trong miền đất Thiên Chúa hứa với họ qua tôi tớ Người là Mô-sê. Giờ đây, lời hứa của Thiên Chúa với dân đã thành hiện thực; dân Ít-ra-en đang định cư trong “miền đất tràn đầy sữa và mật” và xung quanh họ là các dân ngoại với nhiều thần khác nhau. Do sống cạnh các dân ngoại nên một số người trong con cái Ít-ra-en đã chọn theo các dân ngoại mà thờ các thần. Cho nên, ông Giô-suê đã triệu tập đại hội toàn dân tại Si-khem để lặp lại giao ước cùng với lời hứa trung thành phụng sự Thiên Chúa mà dân đã thề hứa trước kia. Ông Giô-suê nhắc nhớ họ về những kỳ công mà Thiên Chúa đã làm cho cha ông họ và Thiên Chúa đã đưa họ ra khỏi ách nô lệ bên Ai-cập ra sao và Người tiếp tục ban cho họ cuộc sống hạnh phúc, ấm no trong miền đất tràn trề sữa và mật. Ông giúp họ làm mới lại giao ước họ đã thề hứa với Thiên Chúa: “Bây giờ anh em hãy kính sợ Đức Chúa, hãy chân thành và trung tín phụng thờ Người. Anh em hãy vất bỏ các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả và ở Ai-cập, và hãy phụng thờ Đức Chúa. Nếu anh em không bằng lòng phụng thờ Đức Chúa, thì hôm nay anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả, hoặc là các thần của người E-mô-ri mà anh em đã chiếm đất để ở” (Gs 24,14 - 15). Ông Giô-suê đã đưa ra cho dân ba lựa chọn: thứ nhất, hãy kính sợ Đức Chúa và trung tín phụng thờ Người. Thứ hai, đừng có chạy theo cha ông mà phụng thờ các thần của các dân đang sống xung quang. Thứ ba, họ được tự do lựa chọn thờ Đức Chúa, Đấng không bắt buộc họ phải tôn thờ Người nhưng ban cho họ sự tự do để chọn lựa thờ Thiên Chúa hoặc các thần khác. Họ phải quyết định theo Đức Chúa hoặc theo các thần của các dân ngoại. Sau khi nghe lời phân tích, nhắc nhớ của ông Giô-suê, dân chúng đồng thanh đáp: “Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác. Chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi” (Gs 24,16.18). Như vậy, quyết định lựa chọn phụng thờ Đức Chúa là chấp nhận những ràng buộc cá nhân với Người, trung thành với Người. Chọn lựa theo Đức Giê-su Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, thánh Gio-an tường thuật lại sự chọn lựa dứt khoát của thánh phê-rô và một vài môn đệ trước lời tuyên bố của Chúa Giê-su về bản thân Người. “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời. Nghe vậy, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?”” (Ga 6,54.60). Quả thật, đây là điều vượt quá trí hiểu của con người. Họ đã không hiểu thì làm sao có thể chấp nhận được những gì vừa nghe. Trong rất nhiều cảnh huống, lời rao giảng của Chúa Giê-su bị một số người Do-thái hay những người không theo Người từ chối. Đây cũng là điều dễ hiểu bởi vì họ không theo Chúa Giê-su. Tuy nhiên, điều làm chúng ta ngạc nhiên hơn cả là một số môn đệ của Đức Giê-su, những người theo Chúa, sống với Chúa nhưng lại từ chối lời tuyên bố của Chúa và rời bỏ Chúa. Đứng trước sự từ chối, cứng lòng tin của người Do-thái và của một số môn đệ, Chúa Giê-su thay vì giải thích, dẫn giải, chứng minh để giúp họ hiểu những gì Chúa đã tuên bố thì Chúa lại đưa ra cho họ một thách thức nữa: “Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ?” (Ga 6,62). Qua câu hỏi tu từ này, Chúa Giê-su muốn khẳng định với những ai đang từ chối lời rao giảng của Chúa, từ chối thiên tính của Chúa rằng: Ngài chính là Thiên Chúa. Chúa Giê-su tiếp tục trình bày giáo huấn của mình bằng cách chỉ cho họ thấy sự đối lập giữa thần khí và xác thịt. Chúa Giê-su nhấn mạnh: những gì thuộc về xác thịt, thế gian sẽ không thể đem lại sự sống đời đời cho con người nhưng chỉ có Thần Khí mới ban sự sống và lời rao giảng của Chúa là thần khí và là sự sống. Khi nói những điều này, Chúa Giê-su biết có những kẻ sẽ không tin, nên Chúa đã nói:“Không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho” (Ga 6,65). Nhiều môn đệ bắt đầu rút lui, không theo Chúa Giê-su nữa. Thấy vậy, Chúa Giê-su cất tiếng hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” (Ga 6,67). Thấy nhiều người Do-thái và các môn đệ đã từ bỏ, không chọn lựa theo Chúa Giê-su nữa; thánh Phê-rô, đại diện cho Nhóm Mười Hai, công khai nói lên sự chọn lựa của mình: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Thánh Phê-rô tuyên bố rằng không có ai khác ngoài Chúa Giê-su có thể cuốn hút thánh nhân đi theo, bởi vì trên thế gian này thánh nhân không tìm đâu ra một người giống như Chúa Giês. Vì tin Thầy Giê-su là Chúa nên thánh Phê-rô đã chấp nhận những gì Chúa Giêsu vừa dạy về sự sống đời đời. Và cuối cùng ông đi đến xác tín: “chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Ga 6,69). Thực vậy, vì tin vào con người của Thầy, tin Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa nên thánh Phê-rô quyết chọn Chúa Giê-su. Sở dĩ thánh Phê-rô chọn Chúa Giê-su là vì Thầy Giê-su có đầy những cái đáng tin, từ lời nói đến hành động, từ giáo huấn đầy uy quyền đến những dấu lạ cả thể. Chọn và theo Chúa Giê-su là bước vào cuộc phiêu lưu mạo hiểm, với những điều mới lạ, bởi vì Chúa Giê-su luôn dạy chúng ta những điều mới, và Chúa luôn dẫn chúng ta đi vào những chiều sâu của mầu nhiệm Thiên Chúa, mầu nhiệm cứu độ. Sứ điệp lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy lựa chọn đúng để được sự sống đời đời. Bởi vì trong thực tế, có những người đã chọn Chúa, được rửa tội, ấy vậy mà cả chục năm không rước Mình và Máu Thánh Chúa lấy một lần. Hay có những người khác, Chúa Nhật nào cũng đến nhà thờ nhưng đi lễ cho qua lần đoạn lượt, cho xong bổn phận để khỏi bị lỗi luật. Họ đi lễ nhưng lại chọn đứng ở ngoài sân thay vì vào trong nhà thờ; chọn lướt mạng xã hội trong khi đang tham dự thánh lễ hơn là chọn lắng nghe lời Chúa, lắng nghe lời giảng giải lời Chúa của vị giảng lễ. Xin Thiên Chúa ban cho chúng con ơn khôn ngoan để chúng con trung thành chọn Chúa hơn là chọn chiều theo những sở thích cá nhân, chọn tham dự thánh lễ cách sốt sắng và siêng năng rước Thánh Thể Chúa hơn là chọn ngồi ngoài nhà thờ để nói chuyện, để lướt điện thoại. Thanh Tùng, OMI. Ngày 21 tháng 08 Năm 2021 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay Chúa Nhật II – Mùa Chay