OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật Phục Sinh Mùa Chay - Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết. Tin Mừng Ga 20,1-9 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói : “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.” Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng : theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết. Suy Niệm: TÌNH YÊU DẪN ĐẾN ĐỨC TIN CHÚA PHỤC SINH Trong Tin Mừng Chúa Nhật Phục Sinh, thánh Gioan kể lại cho chúng ta câu chuyện 3 người đi tìm Chúa: Maria Mađalêna, Gioan và Phêrô. Tất cả ba người trên đều đến mồ, đều thấy cùng một sự kiện mồ trống và khăn liệm, nhưng chỉ có mỗi mình Gioan là tin Chúa Giêsu đã sống lại. Thánh Gioan đã viết về chính mình rằng: "Ông thấy và ông đã tin". 1. BỐI CẢNH CỦA CÂU CHUYỆN Để hiểu rõ chúng ta hãy trở lại chương 19. Sau khi Chúa Giêsu chết, người Do Thái đến xin Philatô cho hạ xác những người đóng đinh xuống vì họ không muốn thấy xác chết treo trên thập giá trong ngày thứ bảy, ngày sabbat, nhất là ngày sabbat trong lễ Vượt Qua của họ. Theo phong tục người Do Thái, ngày mới được tính bắt đầu từ lúc mặt trời lặn. Maria Mađalêna và các môn đệ có mặt lo hối hả để chôn xác Chúa cho xong và ra về trước khi mặt trời lặn, nếu không họ sẽ lỗi luật tôn giáo vì ngày sabbat chỉ được đi bộ một quãng bằng ném hòn đá mà thôi. Chúng ta cũng nên biết qua cách liệm xác của người Do Thái. Cách liệm xác của họ là rửa xác, ướp thuốc thơm, rồi đặt khăn che đầu, gói lại bằng tấm vải trắng, lấy băng quấn lại từ đầu đến chân như người ta băng bó vết thương, xong xuôi đâu đó đem đặt xác vào trong hang huyệt đục sẵn trong đá và lấy tảng đá to đậy cửa hang lại. Vì hối hả, nên Maria Mađalêna về nhà nhận thấy mình không cẩn thận đủ đối với Thầy Giêsu của mình và nóng lòng chờ đến sau ngày thứ bảy. Vào ngày thứ nhất trong tuần, tức ngày Chúa nhật, có thể bà đem thuốc thơm đến mồ để ướp xác lại (x. Lc 23,56-24,1). Khi đến nơi bà thấy mồ trống, cửa đã được đẩy ra và Thầy không còn trong đó nên vội vã chạy về báo tin cho Phêrô và Gioan. Gioan là thanh niên trai trẻ chạy nhanh hơn Phêrô nên ra đến mồ trước. Đến nơi Gioan chỉ đứng ngoài khom người nhìn vào chờ Phêrô đến, cả hai cùng vào mồ, họ đều thấy dây băng liệm và vải liệm, nhưng Gioan thú thực trong lòng ông đã tin Chúa sống lại. 2. PHÂN TÍCH TÂM LÝ CỦA 3 NHÂN VẬT * Đối với Maria Mađalêna, bà đến mồ chỉ mong để ướp xác Thầy lại cho chu đáo hơn. Bà cầm thuốc thơm trong tay và đầu óc chỉ nghĩ đến thân thể đã nằm yên bất động. Nói tắt một lời: Bà đến mồ chỉ để tìm xác chết. Một tâm trạng như thế, thấy mồ trống không, bà khó có thể nhận ra tức thì Chúa Giêsu đã sống lại. * Còn Phêrô, ông đã sợ hãi. Ông đã chối Thầy của mình trong giờ phút Thầy bị hành hạ nhục nhã vì ông sợ bị liên lụy. Thầy đã chết và nằm yên trong mồ. Điều ông mong muốn lúc đó là xin đừng có gì rắc rối xảy ra nữa, xin được hai chữ "bình yên". Nhưng tại sao lại có sự kiện mất xác này. Ông chạy đến mồ với tất cả mọi lo âu trong đầu. Ông lo nhóm nào đó sau khi giết Thầy lại tìm cách phá rối các Tông đồ để kết án họ và xử tử họ nữa chăng. Ông là trưởng nhóm, vậy ông chạy đến mồ để quan sát những gì đã xảy ra. Vậy ông chạy đến mồ mà trong lòng chỉ lo nghĩ đến việc tại sao thế này, tại sao thế nọ để tìm cách đối phó. Với tâm trạng đó, Phêrô khó có thể nhận ra Chúa Giêsu đã sống lại. * Phần Gioan, ông yêu thương Chúa Giêsu và ông biết rằng Chúa Giêsu đã yêu thương ông. Trong Phúc Âm, khi ông viết một điều gì có đề cập đến mình trong đó, thánh Gioan luôn dùng kiểu nói "người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến". “Người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến"- như để ám chỉ danh xưng cho mọi Kitô hữu đến với Chúa Giêsu bằng trái tim tin yêu. Họ sẽ cũng được ơn như thánh Gioan nhận ra Chúa Phục sinh hiện diện bằng trực giác con tim, trực giác tâm linh (giác quan thứ sáu không phụ thuộc vào hình tướng…) Thánh Gioan đã yêu mến Chúa Giêsu trên hết mọi sự, vượt qua mọi sợ hãi, vượt qua tri kiến, lề thói của thế gian. Trong những giây phút cuối cùng của Chúa Giêsu. Thánh Gioan đã theo chân Chúa Giêsu trên con đường thập giá và là Tông đồ duy nhất đứng dưới chân thánh giá cho đến giờ phút cuối cùng và chỉ trở về nhà với Mẹ Maria sau khi đã chôn cất Chúa Giêsu. Kinh nghiệm cho thấy, khi yêu ai thì ta luôn nghĩ đến người ấy, luôn cảm thấy sự hiện diện của người ấy trong cuộc đời mình cho dù hoàn cảnh bắt buộc phải xa nhau. Thánh Gioan luôn nhớ lại lời giảng dạy của Thầy trong lòng và hy vọng Thầy sẽ sống lại vì Thầy đã báo trước. Với cái nhìn đó, Gioan đã nhận ra dễ dàng sự kiện sống lại. Ông đã thấy và ông đã tin. 3. KẾT: Qua câu chuyện, chúng ta thấy rõ ràng rằng Tình yêu dẫn đến đức tin Chúa Phục sinh. Những lo âu trần gian như lo lắng của Maria Mađalêna đi tìm xác chết không vượt lên được. Những suy tư, lý luận lo âu của Phêrô đã không đưa đến đâu. Chỉ có tình yêu Chúa Giêsu của thánh Gioan đã đưa ông nhanh chóng đến đức tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh. Trong cuộc hành trình đức tin, chúng ta cùng tìm Chúa, chúng ta có thể cảm thấy sự hiện diện của Chúa, chúng ta có thể hiểu được ý nghĩa của mọi biến cố trong cuộc đời mình nếu chúng ta noi gương Gioan, để cho lòng trí mình luôn tiến trên con đường tình yêu Chúa, sống tràn đầy ân sủng tình yêu. Vì Thiên Chúa là Tình Yêu GƯƠNG: Carlo Acutis sinh ngày 3 tháng 5 năm 1991 và qua đời vào ngày 12/10/ 2006 là một thiếu niên Công Giáo Ý. Cậu có lòng yêu mến Chúa hết lòng, sùng kính bí tích Thánh Thể cách đặc biệt và kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu Thánh Thể. Cậu đã thiết lập một trang Web ghi lại các phép lạ Thánh Thể trên khắp thế giới. Cậu được Chúa gọi về ở tuổi 15. Bí tích Thánh Thể đã trở thành trung tâm cốt lõi của cuộc đời ngắn ngủi của cậu trên dương thế. Sau khi cậu bé qua đời những lời kêu gọi Tòa Thánh tuyên phong Chân Phước cho cậu nổi lên từ nhiều nơi trên thế giới. Ngày 15/02/ 2013, Đức Hồng Y Angelo Scola chính thức mở án tuyên thánh cho cậu ở cấp giáo phận. Ngày 13/05/2013 cậu được tuyên phong bậc Tôi Tớ Chúa. Ngày 05/7/2018, Đức Thánh Cha Phanxicô công nhận các nhân đức anh hùng của cậu và tuyên phong bậc Đáng Kính. Hôm 8/4/2018, vị cáo thỉnh viên án phong thánh cho Carlo Acutis nói với một đài truyền hình Ý rằng sau 12 năm chôn cất thi thể của vị Đáng Kính không hề bị hư hại. Các chuyên gia y tế đã xác nhận một phép màu được cho là do Acutis thực hiện vào ngày 14/ 11/ 2019. Đức Thánh Cha Phanxicô đã xác nhận phép lạ này trong một sắc lệnh vào ngày 21 tháng 2 năm 2020 cho phép Acutis được phong chân phước tại Assisi vào 10/10/ 2020. Lm. Giuse Đinh Kim Chí, OMI. Ngày 08 tháng 04 Năm 2023 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Suy Niệm Lời Chúa - Thư Tư Lễ Tro Chúa Nhật VII Phục Sinh – Chúa Thăng Thiên Chúa Nhật VI - Phục Sinh Chúa Nhật V - Phục Sinh Chúa Nhật IV - Phục Sinh Chúa Nhật III - Phục Sinh Chúa Nhật II - Phục Sinh Thứ Bảy – Thánh Lễ Vọng Phục Sinh Thứ Sáu – Tưởng Niệm Cuộc Thương Khó Của Chúa Thứ Năm – Thánh Lễ Tiệc Ly