OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật VI – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật VI – Thường Niên Ngươi hãy thảo kính cha mẹ. Tin Mừng Mt 15,1-6 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu. Khi ấy, có mấy người Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng: “Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa ?” Người trả lời: “Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa ? Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. Còn các ông, các ông lại bảo: ‘Ai nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa’. Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa.” Suy niệm Thảo Hiếu I. Đạo hiếu trong đời sống nhân bản Từ ngàn đời nay, lòng hiếu thảo đã trở thành một trong những đức tính tốt đẹp và thiêng liêng trong giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc Việt Nam. “Hiếu” là hiếu nghĩa, biết ơn người sinh thành dưỡng dục mình, biết cung kính bề trên. “Thảo” là mở tấm lòng mình, biết chia ngọt sẻ bùi với người thân nói riêng, với mọi người xung quanh nói chung. Như vậy, “hiếu thảo” được hiểu là sự thành kính, yêu thương chăm sóc cha mẹ, ông bà của con cháu. Lo đêm rồi lại lo ngày, Ở sao hiếu thảo cho tày phận con. 1. Con dạy cha mẹ đạo hiếu Một ông già gầy yếu phải dọn đến ở chung với con trai, con dâu và một đứa cháu nội lên 4 tuổi. Ông già hai tay run rẩy, mắt đã mờ, chân bước không vững. Cả gia đình ngồi ăn chung nơi bàn ăn. Nhưng người ông lớn tuổi với hai tay lụng cụng và đôi mắt kèm nhèm khiến cho việc ăn uống rất khó khăn. Những hạt đậu rớt từ muỗng xuống sàn nhà. Khi ông với tay lấy ly sữa thì sữa đổ tóe ra khăn bàn. Người con trai và con dâu rất bực mình vì phải lau chùi dọn dẹp cho ông. Người con trai nói: “Chúng mình phải làm một cái gì để giải quyết vấn đề này. Anh chán ngấy cái vụ ông đánh đổ sữa, ăn uống nhồm nhoàm, và đánh đổ thức ăn trên sàn nhà.” Sau đó hay vợ chồng bàn nhau đặt một cái bàn trong góc phòng. Ở đó, người ông phải ngồi ăn một mình trong khi cả gia đình ăn uống vui vẻ. Vì ông cụ đã đánh vỡ mấy cái đĩa, thức ăn của ông được bỏ vào một cái bát gỗ. Khi cả gia đình liếc nhìn về phía ông cụ, đôi khi thấy ông chảy nước mắt khi phải ngồi một mình. Vậy mà, mỗi khi ông đánh rơi muỗng nĩa hay đánh đổ thức ăn, hai vợ chồng vẫn còn la rầy ông. Đứa cháu 4 tuổi quan sát mọi sự trong thinh lặng. Một tối kia, ngay trước bữa ăn, người cha thấy đứa con nghịch với mấy khúc gỗ vụn trên sàn. Anh ta dịu dàng hỏi: “Con đang làm gì vậy?” Đứa bé cũng trả lời dịu dàng không kém: “Ồ con đang làm một cái bát nhỏ cho ba và mẹ ăn khi con lớn lên.” Nó cười và tiếp tục làm việc. Những lời nói của đứa trẻ làm cho cặp vợ chồng sững sờ không nói nên lời. Rồi những giọt nước mắt tuôn rơi trên mặt họ. Dù không nói ra lời, cả hai đều hiểu phải làm cái gì. Tối hôm ấy, người con trai, cầm tay bố và dịu dàng dắt ông cụ trở về bàn ăn của gia đình. Và trong suốt những ngày còn lại của cuộc đời ông cụ được ngồi ăn chung với gia đình. Và từ đó cả chồng lẫn vợ dường như không còn chú ý đến những lúc muỗng nĩa rơi, sữa bị đổ tràn hay khăn bàn bị dính bẩn. 2. Biết làm vui lòng cha mẹ. Đời nhà Hán bên Trung Hoa có một người nổi tiếng là có lòng hiếu thảo với cha với mẹ, đó là Bá Du. Hồi còn nhỏ mỗi khi làm điều gì sai quấy mà bị mẹ đánh thì Bá Du luôn tươi cười vui vẻ nhận lỗi, không bao giờ dám cãi. Nhưng một ngày nọ sau khi bị mẹ sửa phạt bằng roi thì Bá Du oà lên khóc. Thấy thế bà mẹ thắc mắc hỏi: - Bao nhiêu lần mẹ đánh con để dạy con mà con không khóc thế thì tại sao lần này con lại khóc? Bá Du lễ phép trả lời: - Thưa mẹ, những lần trước mẹ đánh con đau lắm thế nhưng con không khóc vì con thấy sức của mẹ còn mạnh. Lần này mẹ đánh con, tuy không đau bằng những lần trước nhưng con lại khóc vì con thấy sức mẹ không còn khoẻ như xưa…mẹ đã già yếu. Con khóc vì thương mẹ chứ không phải vì giận hờn. II. Tinh thần đạo hiếu của con cái Thiên Chúa Thời Cựu Ước, những người làm con được dạy bảo sống lòng hiếu thảo là một nghĩa vụ đối với cha mẹ, và họ sẽ được chúc phúc và được đẹp lòng Đức Chúa. Đó là những gì Đức Chúa dạy trong sách Huấn ca: Hc 3, 3-16: “Hỡi các con, hãy nghe cha đây, và làm thế nào để các con được cứu độ. Đức Chúa làm cho người cha được vẻ vang vì con cái, cho người mẹ thêm uy quyền đối với các con. Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm, ai kính mẹ thì tích trữ kho báu...Hãy thảo kính cha con bằng lời nói việc làm, để nhờ người mà con được chúc phúc. ...Con ơi, hãy săn sóc cha con, khi người đến tuổi già; bao lâu người còn sống, chớ làm người buồn tủi. Người có lú lẫn, con cũng phải cảm thông, chớ cậy mình sung sức mà khinh dể người. Vì lòng hiếu nghĩa đối với cha sẽ không bị quên lãng, và sẽ đền bù tội lỗi cho con. Thiên Chúa sẽ nhớ đến con, ngày con gặp khốn khó, và các tội con sẽ biến tan như sương muối biến tan lúc đẹp trời. Ai bỏ rơi cha mình thì khác nào kẻ lộng ngôn, ai chọc giận mẹ mình, sẽ bị Đức Chúa nguyền rủa.” Hc 44,10-12: Các vị sau đây là những người đạo hạnh, công đức của các ngài không chìm vào quên lãng. Dòng dõi các ngài luôn được hưởng một gia tài quý báu, đó là lũ cháu đàn con. Dòng dõi các ngài giữ vững các điều giao ước ; nhờ các ngài, con cháu cũng một mực trung thành. Thực hành sống Lời Chúa: Sống đạo hạnh, theo gương người đi trước, giữ trung trinh, con cháu dõi bước theo. III. Đạo nhập thế: 1. Vào thời Tân Ước, Mầu nhiệm Chúa Nhập Thể luôn được hiện tại hóa, Chúa luôn hiện diện nơi mỗi người chung quanh, nơi người thân của mình. Trong thư thánh Phao-lô gửi Ti-mô-thê, ngài viết: “Ai không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ Đức Tin và còn tệ hơn người không tin” (1 Tm 5,8). Ep 6,1-4.18-23: Thưa anh em, kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa : để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này. 2. Chăm sóc người thân không giới hạn chỉ về nhu cầu sống tinh thần, vật chất nơi trần thế, mà còn phải lo canh tân đời sống đạo của những người trong gia đình, hướng đến sự sống vĩnh cửu trên Nước Trời. Chúng ta cũng nên thận trọng, cầu nguyện tỉnh thức, để phân biệt lối sống đạo vụ luật và lối sống đẹp ý Chúa. Có như vậy, chúng ta mới có thể tránh đi vào vết chân lầm lạc của những người sống nô lệ cho truyền thống và lề luật. Đó là mẫu người Pha-ri-sêu và kinh sư bị Chúa Giêsu khiển trách: “Mấy người Pha-ri-sêu và nhiều kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng:"Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa? " Người trả lời: "Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử.Còn các ông, các ông lại bảo: "Ai nói với cha với mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa". Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa” (Mt 15,1-6). 3. Nhưng tại sao phải yêu Thiên Chúa, yêu Chúa Giêsu trên cả cha mẹ, trên cả người thân ruột thịt? Chúa muốn chúng ta chăm lo bậc dưỡng dục sinh thành trong ân sủng tình yêu Thiên Chúa. Mt 10,37-39: "Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được. Chúa là Đấng tạo thành mọi thụ tạo, là Đấng cứu độ mọi linh hồn. Khi yêu Chúa trên hết mọi sự, chúng ta trở nên con yêu dấu của Thiên Chúa, được tháp nhập nên một với Thiên Chúa. Như thế, chúng ta trở thành khí cụ của Thiên Chúa Tình Yêu: chẳng những chăm lo, phục vụ người khác về đời sống tinh thần và vật chất ở đời này, mà còn lo cho cả phần hồn của họ được cứu rỗi. Tắt một lời, khi yêu Chúa trên hết mọi sự, chúng ta lãnh nhận ân sủng và sứ mạng: sống và giúp người khác sống hướng tới hạnh phúc vĩnh cửu trong tình yêu của gia đình Thiên Chúa. Kết Người Kitô hữu được dạy bảo sống theo tinh thần của Chúa: hiếu đễ trong gia đình ruột thịt, thảo kính Mẹ Giáo Hội, Mẹ Maria, yêu Chúa đang hiện thân trong gia đình Thiên Chúa, gia đình nhân loại. Nếu chúng ta không hiếu thảo với ông bà, cha mẹ hữu hình trên trần gian thì làm sao chúng ta có thể hiếu thảo thật sự với Thiên Chúa, Người CHA vô hình trên trời được! Như vậy lòng hiếu thảo đối với cha mẹ dưới đất, chính là sự phản ảnh và thước đo của lòng hiếu thảo và tình yêu của Kitô hữu đối với CHA trên trời. Do đó, các Kitô hữu chúng ta càng yêu mến Thiên Chúa Cha thì càng thể hiện tình yêu thương ấy trong lòng hiếu thảo đối với cha mẹ mình và sẵn sàng cống hiến cuộc sống của mình cho tha nhân. Có như thế Thiên Chúa là Cha của Đức Giêsu cũng là Cha của mọi người, cũng sẽ nói với chúng ta cách tương tự như đã nói với Người con yêu dấu của Ngài: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người.” (Mt 3, 17). Lm Giuse Đinh Kim Chí, OMI. Ngày 10 tháng 02 Năm 2024 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật V – Phục Sinh Chúa Nhật IV – Phục Sinh Chúa Nhật III – Phục Sinh Chúa Nhật II – Phục Sinh Chúa Nhật Phục Sinh Thứ Bảy – Vọng Phục Sinh Chúa Nhật Lễ Lá Chúa Nhật V– Mùa Chay Chúa Nhật IV– Mùa Chay Chúa Nhật III – Mùa Chay