OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XXXII – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XXXII – Thường Niên Bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Tin Mừng Mc 12, 38-44 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Khi ấy, trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói với đám đông dân chúng rằng : “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói : “Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều lấy tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó ; còn bà này đã túng thiếu, lại còn bỏ vào đó tất cả những gì bà có, tất cả những gì để nuôi thân.” Suy niệm: SỐNG CHO ĐI, SỐNG HẾT MÌNH CHO CHÚA 1. Những kẻ giả hình chỉ sống cho cái tôi hư mất của mình Đức Giêsu khuyên những người đi theo Ngài tránh sống theo thói đời: thích được người khác quan tâm, mến mộ; kiêu ngạo, hám danh, thích tôn mình, tham lam vơ vét của cải người nghèo. Đó là kiểu sống đạo đức giả, kiểu “túi thơm đeo trước ngực, khối u thối mọc sau lưng”. Vì tham lam, đa dục, những kẻ hám danh hám lợi sẽ sẵn sàng đánh đổi tất cả. Với họ, danh dự, phẩm giá và tình làng nghĩa xóm, tình cha nghĩa mẹ, tình nghĩa vợ chồng cũng không bằng ma lực đồng tiền. Có biết bao kẻ đã bạc tình, bạc nghĩa chỉ vì đặt đồng tiền lên trên mọi mối quan hệ giữa người với người. Với họ, đồng tiền là đối tượng duy nhất để tôn thờ. “Vì vậy, dân gian mới có câu dành cho họ : “Ông tiền, ông Phật, ông Tiên - ba ông đứng lại, ông tiền cao hơn””. Những kẻ trên thường hám Danh – Tiền – Thú. Đó là ba ham muốn chi phối toàn bộ đời sống con người của họ. Ðó cũng chính là ba nguyên nhân gây nên biết bao khổ đau cho họ và cho cả thế gian này. 2. Người yêu mến Thiên Chúa biết sống cho đi Những người tôn thờ Chúa đích thực sẽ nhận được ân sủng yêu Thiên Chúa hết lòng, hết sức, hết trí khôn,hết linh hồn (Mc 12,28b-34, Chúa Nhật 31 TN B). Họ sẵn sàng dâng hiến cho Thiên Chúa tất cả những gì mình có, dâng ngay cả những gì mình là (dâng chính bản thân). Gương: 1 V 17,10-16: Bà góa nghèo ở thành Xa-rép-ta, sắp chết đói. Bà kính sợ Đức Chúa, và làm theo lời Ê-li-a, người của Chúa: đi lấy nước cho ông; còn lại một nắm bột trong hũ và một chút dầu, vậy mà bà nghe lời làm cho ông chiếc bánh trước, rồi sau đó mới làm cho bà và đứa con (x. 1 V 17,10-16). Gương: Mc 12,38-44: Bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giêsu nói : “bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình”. Đức Giêsu - Con Người chân thật, khiêm hạ tận căn. Ngài từ bỏ chính mình để tôn vinh Thiên Chúa nơi mọi thụ tạo. Người đi tìm những người biết từ bỏ, cho đi, để đưa vào dòng dõi những người thuộc về Đức Giêsu, thuộc về Nước Trời. Gương Đức Giêsu: Pl 2,6-9: Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. 3. Hậu vận của những người sống hết mình cho Chúa Giê-su ֎ Nhờ vị Thượng Tế duy nhất- Đức Giêsu Kitô, những người sống hết mình cho Chúa sẽ được trở nên tinh tuyền, hưởng nhan thánh Thiên Chúa. Người đã vào chính cõi trời, để giờ đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta... Đức Ki-tô đã tự hiến tế chỉ một lần, để xoá bỏ tội lỗi muôn người (Dt 9,24-28). ֎ Chính khi ta cho đi là lúc ta lãnh nhận. Ta cho đi càng nhiều, càng nhận lại gấp trăm ngàn lần. Ta biết cho đi con người thụ tạo, yếu đuối tội lỗi, ta sẽ nhận lại ân sủng thánh hiến dồi dào, và được trở nên con người thần thiêng – nên một với Thiên Chúa Ba Ngôi. CÂU CHUYỆN: GIEO VÀ GẶT - câu chuyện xảy ra tại đại học Stanford (Mỹ), năm 1892. Thời đó có một học sinh 18 tuổi gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Là một trẻ mồ côi, anh ta không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền, anh bèn nảy ra một sáng kiến. Anh cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học. Họ đến mời Ignacy J Paderewski, một nghệ sĩ dương cầm đại tài. Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản tiền là $2000 cho buổi biểu diễn. Sau khi họ thỏa thuận xong, hai người sinh viên bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị buổi trình diễn. Ngày ấy cuối cùng đã đến. Paderewski đã tới biểu diễn tại Stanford. Nhưng không may là vé không bán được hết. Sau khi tổng kết số tiền bán vé họ chỉ có được $1600. Họ thất vọng, đến để trình bày hoàn cảnh của mình với Paderewski. Họ đưa cho ông toàn bộ số tiền bán vé, cùng với một check nợ $400 và hứa rằng họ sẽ cố gắng trả số nợ ấy thật sớm. Không ngờ Paderewski lại xé bỏ tờ check, trả lại số tiền cho hai chàng thanh niên và nói: "Hãy giữ lấy 1600 đô này, sau khi trừ hết tất cả các chi phí cho buổi biểu diễn còn bao nhiêu các cậu cứ giữ lấy cho việc học. Còn dư bao nhiêu nữa thì mới đưa cho tôi." Hai chàng thanh niên vô cùng bất ngờ, xúc động nói lời cảm ơn... Đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng đã chứng minh được nhân cách tuyệt vời của Paderewski. Ông giúp hai người mà ông không hề quen biết. Trong cuộc sống hầu hết chúng ta đều nghĩ: "Nếu giúp họ, chúng ta sẽ được gì?" Nhưng những người vĩ đại lại nghĩ khác: "Nếu mình không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra với những con người đang gặp gian khó này?" Người có từ tâm giúp ai không mong đợi sự đền đáp và chỉ nghĩ đó là việc nên làm mà thôi. Người nghệ sĩ dương cầm tốt bụng Paderewski nói trên sau này trở thành Thủ Tướng của nước Ba Lan. Ông là một vị lãnh đạo tài năng. Không may chiến tranh thế giới I bùng nổ và đất nước của ông bị tàn phá nặng nề. Hơn một triệu rưỡi người dân đang bị chết đói. Chính phủ của ông không còn tiền. Không biết đi đâu để tìm sự giúp đỡ ông bèn đến Cơ Quan Cứu Trợ Lương Thực Hoa Kỳ để nhờ trợ giúp. Người đứng đầu cơ quan đó chính là Herbert Hoover, người sau này trở thành Tổng Thống thứ 31 của Hoa Kỳ. Ông Hoover đồng ý giúp đỡ và nhanh chóng gửi hàng tấn lương thực để cứu giúp những người Ba Lan đang bị đói khát ấy. Cuối cùng thì thảm họa cũng đã được ngăn chặn. Thủ Tướng Paderewski lúc bấy giờ mới cảm thấy thoải mái. Ông bèn quyết định đi sang Hoa Kỳ để tự mình cảm ơn ông Hoover. Thế nhưng khi Paderewski chuẩn bị nói câu cảm ơn thì ông Hoover vội cắt ngang và nói: "Ngài không cần phải cảm ơn tôi đâu. Có lẽ ngài không còn nhớ, nhưng trong quá khứ, ngài có giúp đỡ hai cậu sinh viên trẻ tuổi ở bên Mỹ được tiếp tục đi học, và tôi là một trong hai chàng sinh viên đó đấy." ֎ Thế giới này quả là một nơi tuyệt vời. Cái gì bạn gieo (cho đi) lại quay trở về với bạn trong mùa gặt. Chúa đã lập nên định luật muôn đời này cho cả thế giới thiên nhiên và xã hội con người. Lm Giu-se Đinh Kim Chí, OMI. Ngày 08 tháng 11 Năm 2024 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật XXXIII – Các Thánh Tử Đạo Việt Nam Chúa Nhật XXXI– Thường Niên Chúa Nhật XXIX – Thường Niên Chúa Nhật XXVIII – Thường Niên Chúa Nhật XXVII – Lễ Đức Mẹ Mân Côi Chúa Nhật XXVI – Thường Niên Chúa Nhật XXV – Thường Niên Chúa Nhật XXIV – Thường Niên Chúa Nhật XXIII – Thường Niên Chúa Nhật XXII – Thường Niên