OMI VIỆT NAM::Chúa Nhật XXI – Thường Niên Chúa Nhật Chúa Nhật XXI – Thường Niên Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Tin Mừng Ga 6, 54a. 60 - 69 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã tuyên bố : “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời.” Nghe vậy, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?” Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. “Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Người nói tiếp : “Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa. Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?” Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.” Suy niệm: Đi tìm và chọn lựa Con người thường đến với: những nơi, những con người sẽ mang lại ích lợi cho mình và khi thấy mình không được ích lợi gì từ nơi đó, từ người khác, họ sẽ bỏ đi. Chúng ta thấy rõ điều này trong trang Tin Mừng hôm nay. Theo Tin Mừng Gioan chương 6, Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ; ngước mắt lên, Đức Giê-su thấy đông đảo dân chúng đến với mình thì chạnh lòng thương. Ngài đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho dân chúng ăn no. Và hôm nay tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su mặc khải cho dân chúng biết: bánh họ ăn trước đó chính là Thịt và Máu Chúa, “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời” (Ga 6, 54a). Khi nghe lời tuyên bố của Đức Giê-su, dân chúng và thậm chí là cả các môn đệ cũng không chấp nhận và cảm thấy chói tai, khó nghe. Sở dĩ dân chúng và các môn đệ thấy lời tuyến bố của Đức Giê-su khó nghe, chướng tai là vì họ chưa nhận biết Đức Giê-su là Chúa. Hôm nay, dân chúng và các môn đệ không chấp nhận lời mạc khải thần tính của Đức Giê-su nên họ rút lui và không còn đi theo Người nữa. Chúng ta dừng lại giây lát để cùng tìm hiểu xem lý do nào khiến dân chúng và các môn đệ rút lui không còn muốn theo Đức Giê-su nữa? “Lời này thật là chướng tai! – họ nói – ai mà có thể nghe được” (Ga 6, 60). Thật ra khi nghe lời tuyên bố về thần tính của Đức Giê-su, dân chúng và các môn đệ hiểu rõ ý nghĩa của lời tuyên bố ấy. Họ hiểu rõ đến nỗi không muốn lắng nghe Ngài, không muốn chấp nhận Ngài, bởi vì đây là một diễn văn khiến cho tâm thức của họ gặp khủng hoảng: khủng hoảng vì phải tiếp nhận điều mới và phải từ bỏ suy nghĩ cũ kỹ về Đức Giê-su. Các lời của Chúa Giêsu luôn luôn đặt chúng ta vào trong cuộc khủng hoảng: khủng hoảng trước những tuyên bố mới lạ về nguồn gốc thần linh của Đức Giê-su, về ơn cứu độ. Có vài lý do khiến dân chúng và các môn đệ khủng hoảng: Thứ nhất, dân chúng khủng hoảng về nguồn gốc thiên linh của Chúa Giêsu: họ chỉ biết Đức Giê-su là con bác thợ mộc Giu-se chứ không hề biết Ngài từ trời xuống và “sẽ lại lên nơi Ngài ở trước kia”(Ga 6, 62). Thứ hai, các lời của Đức Giê-su quá mới và vượt quá trí hiểu của con người, chúng ta chỉ có thể được hiểu qua hoạt động của Chúa Thánh Thần, Đấng “ban sự sống” (Ga 6, 63). Chính Chúa Thánh Thần làm cho chúng ta hiểu Đức Giêsu là ai. Thứ ba, lý do đích thật của việc dân chúng và các môn đệ không hiểu các lời tuyên bố của Đức Giê-su là vì con người thiếu lòng tin: Giữa anh em có vài người không tin” (Ga 6, 64). Thật vậy, vì từ lúc đó “nhiều môn đệ Người rút lui” (Ga 6, 66). Đứng trước sự từ chối và rời bỏ của đám đông và các môn đệ, Chúa Giêsu không tính toán cũng không giảm thiểu các lời nói của Ngài, trái lại Ngài thúc đẩy để giúp họ có một lựa chọn chính xác: hoặc là ở lại với Ngài hay tách rời Ngài, và Ngài nói với Nhóm Mười Hai: “Các con cũng muốn bỏ đi sao? (Ga 6, 67). Đứng trước câu hỏi của Thầy Giê-su, thánh Phê-rô đã có một câu trả lời bất hủ. Phêrô đã thưa với Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì con biết theo ai, vì Thầy có Lời ban sự sống”. Phêrô đã nói lên câu đó trong một tình thế dằng co: khi ấy người ta đi theo Ðức Giêsu rất đông vì Chúa đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho họ ăn no nê, họ đi theo Chúa để mong lại được cho ăn no như thế mãi. Nhưng rồi Ðức Giêsu đột ngột chuyển hướng: Ngài hứa ban cho họ một thứ bánh khác, đó là Thịt và Máu Ngài. Làm cho dân chúng như bị hổng chân: họ đang mong được ăn bánh phần xác, thì Ðức Giêsu lại hứa cho họ thứ bánh thiêng liêng. Thành ra nhiều người chán, bỏ Chúa mà đi, họ đã ra đi gần hết. Bấy giờ Chúa mới hỏi nhóm môn đệ thân cận của mình “Còn các con, các con có muốn bỏ Thầy mà đi nữa không?” Lập tức, Phêrô đã nói lên câu nói bất hủ trên. Ông nhất quyết không bỏ Thầy, ông hứa sẽ mãi mãi theo Thầy. Nghĩa là Phêrô đã làm một sự lựa chọn chính xác. Cuộc đời là một chuỗi những lựa chọn. Có lẽ chỉ trừ việc sinh ra và cái chết là người ta không lựa chọn được, còn tất cả mọi việc khác thì người ta phải lựa chọn. Và chính những sự lựa chọn này sẽ định hướng và đánh giá cuộc đời của mình. Nghĩa là nếu chọn đúng, chọn khéo thì đời mình sẽ tốt, sẽ hạnh phúc; còn nếu chọn ẩu, chọn sai thì cuộc đời sẽ xấu, sẽ bất hạnh. Ðời sống là như thế, sống là phải đi tìm và lựa chọn luôn. Chúa cũng muốn chúng ta luôn đi tìm ơn cứu độ và lựa chọn. Bài đọc I và II hôm nay cũng nói đến vấn đề lựa chọn: Bài trích sách Giôsuê thuật chuyện ông Giôsuê bảo dân phải lựa chọn một là thờ Chúa hai là thờ các thần tượng khác, chứ không được làm tôi hai chủ, không được bắt cá hai tay. Còn trong thư gởi tín hữu Êphêsô, thánh Phaolô khuyên các đôi vợ chồng một khi đã chọn nhau làm bạn đời thì phải suốt đời trung thành với sự lựa chọn đó, nghĩa là phải thuỷ chung, phải tùng phục nhau, và phải hoà thuận với nhau. Qua bài Tin Mừng hôm nay, Giáo Hội muốn chúng ta chứng kiến thái độ từ chối của dân chúng và các môn đệ; đồng thời cũng trình bày về thái độ tin nhận của các tông đồ, đơn cử là thánh Phê-rô, để chúng ta kiểm điểm lại thái độ đức tin của chúng ta đối với Chúa, nhất là đối với những lời Chúa dạy trong Thánh Kinh. Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con ý thức về những ơn lành Chúa ban, hồi tưởng lại những kinh nghiệm đức tin về Chúa, để từ đó gia tăng niềm xác tín vào một Thiên Chúa tình yêu. Xin cũng giúp chúng con luôn cảm nghiệm cách sâu sa lời của thánh Phêrô: Lạy Chúa, bỏ Chúa thì chúng con biết đến với ai, vì chỉ có Chúa mới có những lời ban sự sống đời đời... Thanh Tùng, OMI Ngày 24 tháng 08 Năm 2024 Gửi bài viết cho người thân / bạn Tên người gửi Email người gửi Tên người nhận Email người nhận Tiêu đề Email Gửi Bài liên quan Chúa Nhật XXVIII – Thường Niên Chúa Nhật XXVII – Lễ Đức Mẹ Mân Côi Chúa Nhật XXVI – Thường Niên Chúa Nhật XXV – Thường Niên Chúa Nhật XXIV – Thường Niên Chúa Nhật XXIII – Thường Niên Chúa Nhật XXII – Thường Niên Chúa Nhật XX – Thường Niên Chúa Nhật XIX – Thường Niên Chúa Nhật XVIII – Thường Niên